Chap 13.2 - Bãi biển

290 28 3
                                    

Ăn tết zui zẻ nha~~

Con tàu di chuyển nhẹ nhàng trong khi Felix nhìn ra ngoài cửa sổ, ngắm nhìn thành phố mờ đi nhanh chóng ở đằng xa và những hàng cây vẫy chào tạm biệt. Một cú xóc đặc biệt dữ dội khiến vai em va vào vai Chan, anh ngước mắt lên khỏi điện thoại, tươi cười rạng rỡ đầy phấn khích với em.

Sau khi ăn sáng xong, họ đặt vé tàu và bắt đầu chuẩn bị cho ngày hôm nay.

Felix, bằng cách chạy lăng xăng quanh ký túc xá, mặc quần áo, đánh răng và nhét những thứ mà em có thể cần vào túi của mình, một cách siêu tốc.

Chan, người đã tắm rửa và mặc quần áo, chỉ thu thập tất cả những vật dụng cần thiết cho một chuyến đi trong ngày và sắp xếp chúng một cách ngăn nắp trong chiếc ba lô màu đen của mình.

Họ đã đi bộ từ ký túc xá đến ga tàu, quấn lấy nhau để chống lại thời tiết lạnh giá và co ro vào nhau để tránh gió nhưng vẫn siêu cấp phấn khích. Việc lên tàu diễn ra suôn sẻ, đó là một sự thay đổi tốt đẹp đối với Chan, người đã quen với sự hỗn loạn của bảy đứa nhóc khác khi cả nhóm đi du lịch. Cả hai vui vẻ ổn định chỗ ngồi, tháo hàng thước những chiếc khăn len ấm áp quanh cổ trong cái nóng của tàu.

Trên đầu Felix, một giọng nói đều đều của đàn ông và máy móc thông báo điểm dừng cuối cùng trước Incheon và em huých Chan, người đang ngủ gật trên vai em, được ru ngủ bởi sự lắc lư êm ái của đoàn tàu. "Anh ơi, dậy đi. Tụi mình gần đến nơi rồi." Bên cạnh em, Chan cử động và ngồi dậy trên ghế của mình, chớp mắt nhìn xung quanh. Anh gật đầu với Felix như để cảm ơn vì lời nhắc nhở và đứng dậy khỏi ghế, nắm lấy tay cầm để giữ thăng bằng khi lấy túi của họ từ kệ hành lý phía trên đầu.

Con tàu tròng trành về đến ga đích và các cánh cửa trượt mở ra cùng một lúc. Họ bước ra khỏi khu vực ồn ào của nhà ga và lách qua đám đông người đi làm về phía con phố nơi Chan tìm cách bắt một chiếc taxi đến bãi biển bất chấp sự hỗn loạn xung quanh.

Chuyến đi ô tô kết thúc nhanh chóng và chẳng mấy chốc cả hai đều đã vùi ngón chân vào cát lạnh cóng và lao xuống nước. Khi vừa chạm vào mặt nước, Felix nhảy lùi lại với một tiếng kêu thích thú trước nhiệt độ băng giá. Chan thận trọng hơn một chút, thử nó bằng tay và nhăn mặt khi nhìn em té nước một cách nhiệt tình. Nhìn cậu bé như vậy, anh cảm thấy thật may vì đã quyết định mang theo một bộ quần áo để thay. Kế hoạch là họ sẽ không chạm vào nước, nhưng anh đã nghi ngờ rằng nó sẽ không diễn ra như dự kiến khi đến nơi. Anh xắn quần dài lên đầu gối và lội theo sau Lix một chút, nhăn mặt và quyết định ngay lập tức quay trở lại mặt cát khô ráo.

Em quay sang nhìn người chăm sóc của em, nở một nụ cười toe toét với anh. Tuy nhiên, biểu cảm đó biến thành một gương mặt sửng sốt, khi một con sóng cao hơn ập vào bờ, đập vào lưng em và khiến cả người em ướt sũng. Choáng váng, miệng em há hốc nhìn chằm chằm vào Chan: người đã cười như nắc nẻ trên bờ. Em cố gắng chạy trở lại bãi cát nhưng chân em lại vướng vào một tảng đá chôn dưới đáy biển, khiến em ngã nhào xuống biển, lần này là ngã sấp mặt. Đầu em lại ngóc lên một cách hài hước, nước chảy tong tỏng từ tóc và lăn xuống mặt em thành những dòng nước nhỏ. Dù ướt  nhẹp nhưng em vẫn tiếp tục cười một cách hạnh phúc. Nước lạnh cũng không hề làm giảm tâm trạng của em đi chút nào.

[AllLix] Những cảm xúc nho nhỏ (transfic)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ