Chương 9: Ngoại Truyện

271 18 2
                                    

Xin chào mọi người, tôi là Lãnh thiếu gia từ bé sinh ra đã ngậm thìa vàng mà mọi người vẫn hay bảo. Tôi cũng không biết cái biệt danh đó từ đâu xuất hiện, chỉ biết khi tôi vừa tròn năm tuổi và xuất hiện trước giới truyền thông thì cái biệt danh đó đã ra đời.

Từ bé được sinh ra tôi luôn được sống trong sự bảo bọc của cha và dòng họ. Tôi sở hữu nét đẹp từ mẹ và tính cách từ bố. Bố tôi là một người hiền lành và khá phúc hậu, bố rất thương tôi. Bố tôi cũng rất ham công tiếc việc, điểm này tôi và bố giống nhau.

Mẹ tôi đã mất khi sinh ra tôi, bố tôi kể khi đó tôi sinh non, thiếu những hai tháng rưỡi. Tôi lúc đó lại khó sinh, thành ra đi đến đâu các bác sĩ đều khuyên mẹ phá thai nhưng bà cứ khăng khăng một mực phải sinh tôi ra.

Từ lúc sinh ra không có hơi ấm của mẹ nên bố lại càng thương tôi hơn bao giờ hết. Tôi từ bé luôn được bố kể về mẹ, dù khi sơ sinh cho đến lên ba vẫn thế. Bố rất thương mẹ, tôi biết rất rõ.

Bố kể mẹ tôi là một người con gái dịu dàng, ngọt ngào và hiền lương. Mẹ rất chăm chỉ, mẹ sinh ra trong một gia đình bình thường, mẹ cũng chỉ là một cô gái đơn thuần nhưng lại sở hữu vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Mẹ rất sáng tạo, hay cười nên thu hút rất nhiều vệ tinh xung quanh. Bố tôi cũng vậy.

Bố đã mất hơn một năm để theo đuổi mẹ tôi đó, sau khi hẹn hò với bà, bố mới biết mẹ là một cô gái thực sự năng động và không như vẻ ngoài. Nhưng để mà nói, mẹ tôi thật sự rất đẹp. Tôi đôi lúc vào phòng của bố sẽ luôn thấy một tấm ảnh của mẹ, mẹ cười rất tươi. Bố tôi đôi lúc cũng thầm thì với ảnh của mẹ rồi rơi nước mắt.

Nhưng từ khi tôi vào tiểu học năm nhất, bố tôi vì công việc nên hay vắng nhà, các cô giúp việc thì không dám nói chuyện với tôi nhiều vì thân phận chủ tớ thấp bé. Bố tôi sau đó vì lo lắng cho tôi nên đã tiến thêm một bước nữa. Bố đã kết hôn với một người phụ nữ, có ngoại hình khá giống mẹ tôi.

Mẹ kế là Bối Vy, mẹ tôi là Trần Ngọc Thanh Vy, cả tên và ngoại hình đều khá giống nên tôi có thể đoán ra lý do tại sao bố lại tiến thêm một bước. Mẹ kế tên Bối Vy kia thực sự không như vẻ ngoài, khi bố đi vắng, bà ta luôn chỉ điểm tôi là osin của bà. Bà ta luôn chọn tôi nhờ việc và không bao giờ là người khác, nếu tôi làm sai ý bà, bà ta sẽ không ngần ngại mà đánh tôi.

Chính vì vậy tôi từ bé nhút nhát bản tính lại càng nhút nhát hơn, không bao giờ ra ngoài nô đùa. Cho đến khi tôi được bố dẫn đi cấm trại ở một khu rừng phía nam nước Aval này. Lần đầu được bước ra ngoài khiến tôi có chút bỡ ngỡ, ở đó tôi gặp được các cô chú là bạn của bố tôi, theo đó họ cũng dẫn những con đi theo. Ngoài trừ một cậu nhóc trong nhóm ra, những đứa trẻ ấy đều khác tôi ở một điểm là có mẹ ruột, tôi nhìn mà thấy ghen tị lắm.

Tuy ghen tị nhưng những đứa trẻ ấy lại là những người bạn đầu tiên và duy nhất của tôi, những đứa trẻ ấy tên là Dương Song Tử, Bạch Sư Tử, Phó Thiên Yết, Vương Ma Kết và Lục Bảo Bình.

Dương Song Tử cậu ta từ bé đã có cái tính trăng hoa rồi, Bạch Sư Tử lại rất cọc tính, Phó Thiên Yết thì đặc biệt im lặng và xa cách hơn vì biến cố trong quá khứ, Vương Ma Kết rất khó tính và khó chiều, Lục Bảo Bình có chút quái dị. Mỗi người một điểm, không ai giống ai lại thân thiết lạ thường.

『12ƈʂ - xυყêɳ ƚԋư』Yêu Em Vượt Cả Thời GianNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ