Chương 8

1.4K 141 2
                                    

Sau 3 tiếng ở trong phòng cấp cứu thì bác sĩ cũng bước ra,hên là không trúng vào chổ hiểm,nên cậu giữ được mạng sống,hiện được chuyển đến phòng hồi sức.Hắn mệt mỏi ngồi trước giường bệnh nhìn thấy cậu ngủ,cũng an tâm chút nào.

"Vegas!Em ra ngoài nói chuyện với anh chút!"

Kinn mở cửa gọi Vegas ra ngoài.Hắn nghe theo đi cùng anh ra ngoài,hắn giao cậu lại cho Porsche rồi mới yên tâm rời đi.

Bên ngoài

"Vegas!Em giết hắn ta rồi!Chuyện này cũng đã đến tai của các bang khác..em..!

Anh chưa kịp nói nửa thì bị hắn chặn lại.

"Anh!Em sẽ tự giải quyết chuyện này!"

"Giải quyết,nếu ban đầu em chịu để cho Vegas hành động như vậy,em đừng xuất hiện thì sẽ không có chuyện rắc rối này!"

"Vậy nếu Porsche bị bắn,máu chảy ướt hết cả áo như vậy,anh có hành động như em không!"

"Anh..."

"Kinn,em khác anh,em không làm việc theo việc sẽ suy xét mọi chuyện,em làm việc theo cách là em muốn thì em làm,em phải bảo vệ người mình yêu bằng mọi giá,em không muốn người em yêu bị tổn thương"

"Vegas!"

"Anh hai,cuộc đời em mất đi rất nhiều người quý giá rồi,em không muốn Pete cũng bỏ em mà đi,em..."

"Anh biết rồi!Vegas,em yên tâm,anh sẽ không để những người em yêu thương bị Chính gia liên luỵ nữa đâu!"

"Cảm ơn anh,anh hai!"

Nãy giờ trong lúc hai người nói chuyện ngài Gun đều nghe thấy hết,lão biết Pete chính là mặt trời soi sáng cuộc đời hắn,lão thật sự rất hạnh phúc khi con trai của mình yêu 1 ai đó thật lòng và xem người đó là tất cả,lão mĩm cười rồi rời đi lặng lẽ.

Kinn đưa Porsche về,lúc này cũng đã 12h khuya rồi,hắn nhìn xung quanh phòng bệnh,đảm bảo là đã an toàn liền vào nhà vệ sinh rửa mặt,nhìn trong gương,hắn lại 1 lần nửa gặp được bản thể thứ hai của mình.

"Đến cả người mình yêu cũng không bảo vệ được!Mày đúng là đồ tồi!"

Hắn tự tay tát thẳng vào vào mặt mình,1 cái,hai cái rồi nhiều nhiều thêm,đến khi khuôn mặt đỏ hết cả lên.

"Tôi không muốn giết người!"

"Ha..giết người,mày đùa với tao à!Tại sao ban đầu mày không nói vậy đi!"

"Này!Chuyện đó không hoàn toàn do lỗi của tôi!"

"Không phải lỗi của tao và mày,thì tại sao mẹ và...à mà thôi!Tao không nói nữa!"

Hắn bỏ ra ngoài,nhìn thấy cậu an toàn hắn yên tâm phần nào,hắn ngồi xuống ghế,nhìn cậu rồi nhớ đến kí ức của mình.

Lúc hắn 10 tuổi.

Lúc hắn còn nhỏ,hắn luôn được sống tronh tình yêu thương của ba và mẹ,phải nói gia đình của hắn khiến bao nhiêu người ao ước,nhưng 1 sự cố đã khiến cho sự hạnh phúc đó hoàn toàn biến mất.

{VEGASPETE} Có em!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ