Chương 18: Nhẫn một chút sóng yên gió lặng

525 77 4
                                    

Đông Dật Minh vô tình đề cập đến việc tặng quà với Tống Đình Nghiên, sau khi Tống Đình Nghiên nghe anh nói sẽ gửi bàn phím với chuột, dừng một chút, yêu cầu anh phải đổi cái khác. Lúc đó anh ta hơi hoang mang, con trai mà, đặc biệt là con trai thích chơi game, mấy cái thiết bị như bàn phím với chuột này, làm quà tặng là tốt nhất rồi.

Tống Đình Nghiên nghe vậy, chỉ khẽ liếc nhìn anh ta một cái, lạnh nhạt nói: "Em ấy không phải là một đứa nhỏ bình thường."

Đông Dật Minh sững sờ tại chỗ: "Vậy, cậu ta là loại nào?"

Tống Đình Nghiên: "Một đứa nhỏ rất nghèo."

Đông Dật Minh trong cơn mê man cuối cùng cũng nhớ ra, Tống Đình Nghiên còn gọi Bùi Túc là đối tượng giúp đỡ người nghèo.

Thì ra.... Thật sự là giúp đỡ người nghèo à?

"Không lâu trước đây em ấy có ký hợp đồng với nền tảng livestream, kiếm được khoản tiền đầu tiên là đi ăn lẩu một bữa." Tống Đình Nghiên nhớ lại những gì Bùi Túc đã nói với anh trong WeChat, môi mỏng mím nhẹ: "Cậu mua chút đồ ăn cho em ấy đi."

Đông Dật Minh nghe Tống Đình Nghiên miêu tả, trong đầu lập tức bổ não ra dáng vẻ của một thanh niên nghèo khổ đáng thương. Nhớ tới ngày gặp thanh niên ở cao ốc Tinh Quang, mặc áo tay ngắn đã trắng bệch, tay áo được xoắn lên, điện thoại vẫn là kiểu dáng cũ kĩ, nhưng bỏ ra mấy trăm tệ mua quà cho Quỷ Phong——

Đau lòng, hết sức đau lòng mà.

Sau đó anh ta đến trước tủ lạnh trong nhà Tống Đình Nghiên, bắt đầu bới móc hết đồ ra, vừa bới vừa nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Đồ nhà cậu toàn thứ tốt, lát nữa tôi gửi qua cho Tinh Tinh."

Tống Đình Nghiên thường ngày rất chú ý về việc ăn gì mặc gì, hầu hết các thực phẩm trong tủ lạnh vừa được vận chuyển bằng đường hàng không sáng nay, còn tươi ngon, quá phù hợp để giúp đỡ người nghèo. Bản thân Tống Đình Nghiên nhìn hành động của anh ta cũng không có ý định ngăn cản, thậm chí còn đưa tay chỉ thị.

"Dâu tây bên đó mới được đưa tới hôm nay, cậu gửi chúng theo đi."

Bằng cách này, hai người đã dọn sạch tủ lạnh.

...

Quỷ Phong từ chỗ Đông Dật Minh mới biết, thì ra Bùi Túc lại nghèo như vậy, còn mua cho anh mấy cái nút phím hơn mấy trăm tệ, một bên đau lòng số tiền thay Bùi Túc, một bên ôm chặt bạn gái gào khóc.

"Tinh Tinh của chúng ta thật sự rất tốt, sao lại có đứa nhỏ ngoan như vậy!"

Từ Kỳ Kỳ: ".... Thế sao còn không mau gửi đồ qua đi?"

Quỷ Phong nghĩ thầm cũng đúng, hơn nữa chỗ này toàn là đồ thực phẩm, nếu chậm trễ hư hết thì không tốt. Anh vội kéo Từ Kỳ Kỳ thu xếp các loại thực phẩm và các loại trái cây trong hộp, lại lặng lẽ bỏ thêm đồ nhà mình vào, đóng gói toàn bộ gửi qua chỗ Bùi Túc.

Bùi Túc nhận được tin nhắn, nhìn đến một thùng lớn thực phẩm, cả người hơi sửng sốt, mở thùng carton ra xem, hầu như đều là đồ ăn được, còn có cả trái cây. Cậu mờ mịt gãi đầu, cúi đầu nhìn di động, là tin nhắn của Quỷ Phong.

[ĐM/ EDIT] SAU KHI PHÁ SẢN, TÔI YÊU ĐƯƠNG QUA MẠNG VỚI ÔNG CHỦNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ