{11} (R18)

184 13 5
                                    

Trình viết R18 của Aki cực kì tệ nên có gì mong mọi người bỏ qua 😢.

____________

Mặt trời dần lên cao, anh sáng theo đó cũng len lỏi qua ô của kính chiếu vào căn phòng nho nhỏ.

Hình ảnh người con trai cao lớn ôm lấy thân hình nhỏ bé của người kia để tránh khỏi cái lạnh của mùa đông này. Bên ngoài dường như đã bị phủ trắng bởi tuyết. Thời điểm lạnh nhất trong năm đã bắt đầu.

Hắn lờ mờ tỉnh dậy, mọi hành động đều thật nhẹ nhàng để người trong lòng không tỉnh giấc. Vuốt nhẹ mái tóc của em sang một bên để nhìn rõ khuôn mặt đang say giấc.

"Um..."

Em vùi mặt vào ngực hắn để tránh đi nhưng tia sáng chiếu vào. Hắn mỉm cười rồi cũng vòng tay qua ôm lấy em. Cánh tay nhỏ nhắn của em ngoan ngoãn quàng qua mà ôm lấy thân hình săn chắc kia.

Em lờ mờ tỉnh dậy, mò mẫn sang phần giường bên cạnh thì chỉ thấy chiếc gối ôm. Em gầm gừ trong miệng rồi cuộn mình trong chiếc chăn bông ấm áp. Tobio cực kì ghét lạnh, em ghét những luồng gió lạnh lẽo thổi qua, ghét cả cái lạnh thấu xương này của mùa đông. Bây giờ chỉ muốn nằm cuộn mình trong chiếc chăn ấm áp nhưng lại muốn ôm người thương của mình. 

-cạch-

Cánh cửa phòng mở ra, Ushijima bước vào nhìn đống tròn tròn trên giường.

"Em dậy chưa?"

Giọng nói trầm ấm đến mê hoặc phát ra. Tobio nghe thấy giọng hắn thì mới đưa một tay ra khỏi chăn rồi vẫy vẫy. Ushijima kéo chăn ra để lộ gương mặt còn đang mơ ngủ kia của em. Em níu lấy cánh ray của hắn.

"Dậy ăn sáng đi Tobio"

"Lạnh..."

Hắn bế em ra khỏi tấm chăn kia rồi đi ra ngoài. Hắn cưng chiều em hết mức, lo từng thứ cho em. Ushijima biết em ghét cái thời tiết lạnh giá này lắm, nên luôn để em nghỉ ngơi.

Xử xong bữa sáng thì hai người lại ôm nhau ngồi trên Sofa. Giữ em ngồi yên vị trong lòng còn mắt hướng về quyển sách trên tay. Hai người cứ im lặng được một lúc thì Tobio quay sang nghịch nghịch bàn tay to lớn của hắn với vẻ mắt hiếu kì.

Chợt em nghĩ đến điều gì đó rồi quay sang nhìn hắn.

"Toshi!"

"Huh?"

"Biển có đẹp không?"

Em dựa vào lòng hắn ngây ngô hỏi, đôi tay em vẫn đang mẩn mê bàn tay to lớn của hắn.

"Đẹp lắm, em muốn đi sao?"

"Ùm...em muốn đến đó khi mùa xuân đến....được không?"

Giọng Tobio đượm buồn khi đưa ra câu hỏi. Ushijima lại chẳng lỡ nhìn em buồn như thế. Cúi đầu xuống hôn nhẹ lên má của em như lời an ủi.

"Được mà, miễn sao em thấy vui"

Gương mặt em đỏ dần như muốn bốc khói luôn vậy. Vội chôn mặt mình vào tay anh để che đi những lớp phiến hồng trên mặt. Hắn phì cười trước hành động đáng yêu này của em, người yêu hắn thật sự quá đáng yêu rồi.

𝓛𝓸𝓼𝓮 𝓨𝓸𝓾𝓻 𝓜𝓲𝓷𝓭 「UshiKage」Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ