Chương 1

2.8K 141 49
                                    

Người ta thường bảo, người tốt thì dù ở hoàn cảnh nào cũng vẫn là người tốt. Nhưng tốt một cách vô điều kiện như Jungkook thì Taehyung chưa thấy bao giờ.

Nhận xét này được đưa ra sau khi anh phân tích dữ liệu dựa trên những lần giúp đỡ gần nhất của cậu.

Sinh hoạt câu lạc bộ xong trời đổ mưa to. Giữa một đám người nhốn nháo không nghĩ đến việc mang ô lại xuất hiện Jungkook mang dư tận một cái. Cậu nhanh nhẹn bật ô rồi dúi vào tay Taehyung, dặn anh phải đi đường nào mới nhanh đến kí túc xá trường nhất. Trong khi Taehyung còn đang ngớ người nghĩ xem có nên trả lại ô để người ta đi về không thì Jungkook đã tươi cười lôi thêm một cái nữa ở trong, vẫy vẫy tay chào anh ra về.

Nhanh quá không kịp từ chối luôn á.

Lần thứ hai là khi tham gia tổ chức sự kiện ở trường. Câu lạc bộ của họ chuyên về mảng truyền thông cho trường nên phải chạy đôn đáo xung quanh ghi hinh. Jungkook xách theo một cái camera to, thi thoảng lại dừng lại bấm máy liên tục. Taehyung phụ trách phần nội dung nên phải đi đến từng gian hàng trong hội chợ ghi chép quá trình buôn bán, các mặt hàng rồi phỏng vấn sinh viên trực quầy. Một tay anh cầm microphone, một tay cầm điện thoại ghi chép lia lịa. Đúng lúc anh đang nói đùa với bạn đứng ở quầy hàng rằng món nào trong hội chợ cũng muốn thử một lần thì Jungkook đi đến. Cậu chụp xong vài bức hình của hai người rồi gật đầu chào anh, rời đi. Taehyung không nghĩ nhiều, quay đầu đi tiếp.

Buổi chiều kết thúc hội chợ, Jungkook xách một túi đồ ăn mang lên cho anh. Cậu để lên mặt bàn đang chật kín laptop của mọi người, mỉm cười bảo "Em nghe nói anh thích mấy món này" rồi xoay lưng đi thẳng, không hề đoái hoài tới hai người còn lại trong căn phòng. Taehyung sốc cứng đơ người, còn Jimin thì quay sang liếc anh.

"Tưởng thế nào cơ, hoá ra cậu cũng không thoát nổi cái hố trai trẻ."

Jin không nói gì, chỉ cười cười bóc bánh rán trong túi ra ăn.

Lần thứ ba, cũng là lần gần đây nhất, Taehyung nhận được lời tỏ tình từ một sinh viên khác. Cậu này là nam, sau khi bị anh từ chối thì vẫn cố xin được trò chuyện với anh sau khi gia nhập câu lạc bộ. Trong lúc đang lúng túng, Jungkook đã nhanh chóng kéo tay anh ra sau người mình, lớn tiếng nói với cậu kia.

"Đừng làm phiền anh ấy nữa. Người ta nói không nghĩa là không, hiểu chưa?"

Cậu sinh viên kia im lặng rời đi, có lẽ vì ngại sự xuất hiện của người khác. Taehyung mỉm cười cảm ơn Jungkook. Anh không muốn mất hình tượng đàn anh dịu dàng dễ nói chuyện của mình trong trường nên không thể trực tiếp to tiếng với người kia được, nhưng Jungkook thì không sao. Mọi người vẫn bảo cậu ấy là người bộc trực, không chấp nhận nhìn việc xấu. Taehyung thấy nói như vậy cũng đúng nhưng còn hơi thiếu. Lúc cậu ấy lao ra bảo vệ anh rất giống bé ngoan trường mầm non.

Từ ba ví dụ trên, Taehyung cảm thấy Jungkook là một đàn em rất tốt, tốt đến mức khiến anh cảm thấy việc mình có tâm tư khác thường là điều dễ hiểu. Đẹp trai lại còn tốt tính, ai mà không thích cho được?

Anh biết bản thân không thích phụ nữ từ cấp Ba nhưng chỉ dần chấp nhận việc này sau khi vào đại học. Chính bản thân mình còn khó chấp nhận việc này như vậy, làm sao xã hội dễ dàng với việc này được. Vậy nên anh đã nghĩ, có lẽ chỉ cần mình không để lộ việc này là đã đủ rồi, chỉ cần không thích ai, không yêu ai, không có bất kì mối quan hệ tình cảm nào, vậy bí mật này sẽ mãi không phải phô bày. Vậy nên anh dựng cho mình một hình tượng dịu dàng mà đủ xa cách, để không ai có ý xấu với anh, mà anh có muốn cũng không thể phá lớp vỏ này để phát triển thêm tình cảm với họ được.

[KookV] NumbNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ