7.

1.8K 149 5
                                    

Vài ngày sau đó, trưởng làng lại đặc biệt đến hang của em, hôm ấy cha lại đi vắng.

"Kim Thái Hanh, con muốn trả ơn cho ngôi làng này đúng không?"

Kim Thái Hanh ngồi ngay ngắn, lễ phép gật đầu với vị trưởng làng già nua, râu và tóc đã trắng xoá.

"Chỉ cần con làm một việc này cho làng, xem như mọi ân nghĩa đều được đền đáp, con nghĩ như thế nào?"

Em cảm nhận cái gì đấy không đúng, lời nói mang tính ép buộc cực kì, bên ngoài nhiều người trong làng tụ lại.

Kim Thái Hanh có chút sợ hãi, vẫn chưa trả lời câu hỏi của trưởng làng.

"Gả vào tộc sói, sau này sống rất sung sướng"

"Cái gì chứ?"

Em đứng dậy, lại muốn bán người, họ thật sự không xem em là người nữa.

Biết Kim Thái Hanh có ý bỏ chạy, trưởng làng gọi người vào giữ lấy y.

"Các người..."

"Rốt cuộc gia đình tôi nợ bao nhiêu của các người..."

Kim Thái Hanh vùng vẫy, nhe răng cắn thì bị bóp cổ cưỡng chế.

"Ư"

Tên đàn ông to lớn giữ lấy cổ y, lời nói hâm doạ.

"Tốt nhất mày nên biết điều đi"

Vị trưởng làng nhìn chằm chằm vào đôi mắt chống đối của Kim Thái Hanh, ánh mắt căm phẫn và tức giận, ông có chút chột dạ. Dùng cây chống đập mạnh vào lưng gã.

"Không được đụng vào nó, nhốt ở đây, ngày mai còn làm lễ đưa nó đi"

Gã bị đánh đau, buông cổ Kim Thái Hanh ra, đứng dậy bỏ đi cùng vị trưởng làng.

Kim Thái Hanh gục xuống nền đất lạnh lẽo, cảm giác đau đớn ở cổ vẫn còn, lại thút thít khóc. Tự hỏi sao cha đi lâu vẫn chưa về, sợ rằng người sẽ gặp chuyện gì.

Em thiếp đi.

Ngoài trời còn tuyết, lạnh lẽo trong con tim Kim Thái Hanh vô cùng, y muốn được sưởi ấm, được yêu chiều, được tự do, muốn cùng cha sống một đời thoải mái không lo nghĩ.

Bất giác trong mơ lại nhìn thấy mặt kẻ nào, hơi thở của kẻ ấy rất quen thuộc.

"Ha... Kim Thái Hanh"

Kim Thái Hanh giật mình tỉnh giấc, hơi thở hỗn loạn, sao lại nằm mơ thấy tên sói biến thái ấy chứ, còn gọi tên em.

Thấy bản thân còn nằm ở giữa nhà, cổ có chút bầm, cơ thể hao gầy, y có chút đói.

Kim Thái Hanh bước ra ngoài cửa hang, bỗng tiếng búa bổ gỗ vang lớn ở cửa.

"Dậy rồi à? Ăn cái bánh bao đi"

Kẻ quăng em cái bánh bao vào người, chụp lấy, ăn ngon lành.

Kẻ đó là thanh niên có quyền trong làng, là đứa trẻ năm xưa mẹ em bảo vệ khỏi móng vuốt của gấu.

Từ nhỏ đến lớn, hay lén tìm em nói chuyện vào chơi cùng như bao đứa trẻ khác. Dù gì cái mạng của gã cũng được mẹ y cứu lấy, đối xử tốt xem như không thẹn với lòng.

[KOOKTAE] _Snow_ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ