Chương 8: Thực tại.

401 32 15
                                    

Đúng, bây giờ Shu đã là 1 bác sĩ tài giỏi, cậu có kiến thức, có tiền bạc, nhưng lại không có người mình yêu. Cậu sống như 1 con búp bê vô cảm từ sau khi ánh sáng đời mình không còn nữa.

2 năm trước, khi Shu vẫn còn là 1 thực tập sinh ở bệnh viện, cậu đã vô tình thấy Luca đang nằm trên băng ca được các bác sĩ gấp gáp đẩy đi. Tuy chỉ là thoáng qua nhưng Shu chắc chắn đó là Luca. Đúng thật là thế khi thấy Lucy - chị của Luca theo sau. Trái tim như bị thắt chặt, cậu rơi vào trạng thái hỗn loạn ngay lúc đó.

Lucy rất thương Luca, cả 2 là chị em ruột nên đó là điều hiển nhiên. Tận mắt thấy đứa em yêu dấu của mình bị suyễn nặng tới mức hô hấp không nổi đã làm cô sốc tới mức bủn rủn cả tay chân khi gọi cho 115. Cô đã đan 2 tay mình vào nhau hòng cầu nguyện cho đứa em trai tội nghiệp của mình qua khỏi. Cả 2 đều lo lắng đứng ngồi không yên trước phòng chờ.

"Luca, người mình yêu có thể sẽ được tiếp xúc với thứ gọi là cận tử hoặc đột tử?! K-không thể nào, việc đó không thể xảy ra." Lúc đó Shu mặt cắt không còn giọt máu, mong chờ kết quả từ căn phòng lạnh lẽo kia.

Rất may vì đợt đó Luca đã qua khỏi, mặc dù trông cậu có vẻ xanh xao vì tác hại của căn bệnh mang đến. Nhưng cái tính phấn chấn kia vẫn không phai, nó vẫn ở đó, vẫn nằm trên gương mặt của cậu trai trẻ kia, như thể nó được khắc sâu vào vậy.

Shu đã hứa với Lucy rằng sẽ đến thăm Luca thường xuyên vì cậu là thực tập sinh ở đây nên việc này cũng khá tiện. Buổi chiều hôm đó, cái ngày mà Luca qua khỏi cơn nguy kịch. Shu đã nhanh chóng chạy đến đó sau khi kết thúc buổi thực tập. Đứng ở ngoài cửa, cậu có hơi e dè nhưng cuối cùng vẫn đã mở nó.

Ánh nắng chiều được ươm vàng làm nổi bật mái tóc vàng óng kia. Luca lúc này đang ngồi trên giường, trầm lặng nhìn ra cửa sổ. Đồ ngủ cũng đã được thay, Luca khoác lên mình một bộ pyjama màu xanh dương nhạt, trông nó hợp với màu tóc cậu lắm, còn có vài họa tiết hình con sư tử nữa chứ, thật dễ thương làm sao.

Shu vừa bước vào, Luca đã tưởng rằng bác sĩ đến để kiểm trả tình hình sức khỏe mình nhưng người đứng trước mặt mình lại là Shu nên Luca lại làm vẻ mặt ngạc nhiên ngây thơ như hồi đó, hồi chúng ta vẫn còn là học sinh.

"Cậu là bác sĩ hả Shu, pog!!!" Rất nhanh lấy lại bình tĩnh, Luca mắt như lóe lên ngôi sao sáng bừng. Vui cười nói với Shu.

"Không phải, tớ đang là thực tập sinh nhưng mà sắp được làm bác sĩ rồi đấy nhé" Shu đi tới gần giường bệnh. Cậu cởi bỏ cái cặp đang đeo lên bàn, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Luca.

Cả 2 như tri kỉ lâu ngày mới gặp. 2 chàng trai trẻ trò chuyện với nhau tới khi mặt trời sập xuống. Không có gì vui sướng hơn việc người mình yêu lắng nghe câu chuyện của mình suốt hàng giờ đồng hồ, Shu thật sự cảm thấy rất hạnh phúc trong chuỗi thử việc này.

"À cậu biết gì không Shu, Vox sắp được đóng vai nhân vật chính đầu tiên rồi đó, vậy là cậu ấy sắp nổi tiếng rồi!! Hôm trước cậu ấy đã nhắn với tớ và nói cỡ tuần sau là được thủ vai. À tớ cũng nên nói với cậu ấy là mình đang ở bệnh viện với cậu, vậy là cả 3 chúng ta sẽ được gặp nhau rồi, pog!!!" Dứt lời, Luca với lấy chiếc điện thoại ở đầu bàn rồi nhắn cho Vox hay.

|Shu x Luca| Tôi xin em, LucaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ