Phiên ngoại ngọt ngào 3

198 22 0
                                    

Ở khách sạn?

Nói vậy là... bọn họ phải thuê phòng ở bên ngoài?

Lương Xử Nữ hơi sững sờ, trong đầu lập tức hiện ra những liên tưởng còn Sở Thiên Yết lại vô cùng bình tĩnh, thong dong như thường, giống như thật sự vì tránh mưa nên phải ở bên ngoài một đêm, không có ý gì khác.

Lương Xử Nữ còn lâu mới tin anh không có ý đồ gì khác, buổi chiều anh còn tỉnh như ruồi sờ soạng ngực cô, động tác vô cùng thuần thục chẳng giống một xử nam chút nào.

Lương Xử Nữ nghi ngờ có khi nào anh giấu cô coi sách người lớn hay không nữa.

"Có đi không?" Đợi một lúc lâu nhưng Sở Thiên Yết vẫn chưa thấy câu trả lời của cô, anh nghiêng đầu nhìn, nói bằng giọng ôn hoà, không hề có ý cưỡng ép.

"Đi, bây giờ đi luôn!"

Mặc dù biết có khả năng anh có ý xấu thế nhưng sao Lương Xử Nữ có thể chùn bước được, tính tới bây giờ, cho dù có xảy ra chuyện gì thì cũng coi như là bình thường... đúng không nhỉ?

Lương Xử Nữ giả bộ bình tĩnh.

"...Ừ." Sở Thiên Yết không nghĩ cô sẽ đồng ý nên ngây ra hai giây sau đó mới bình tĩnh đáp lời, anh ngẩng đầu nhìn cơn mưa nặng hạt và bầu trời tối đen như mực, mưa càng lúc càng lớn, không có dấu hiệu ngừng lại, mùi đất ẩm ướt bốc lên thoang thoảng trong không khí.

Khách sạn ở đối diện với cửa tiệm cơm, nơi bọn họ đang đứng tránh mưa ở, nếu muốn qua đó thì không thể nào không đội mưa đi thêm một đoạn nữa.

Nếu như chỉ có mình anh thì không sao, thế nhưng còn có Lương Xử Nữ...

Sở Thiên Yết nhìn xung quanh, vừa hay gần đó có mấy chiếc taxi đang đậu, mười mấy người tranh nhau cướp đoạt mối làm ăn, anh cầm tay Lương Xử Nữ định bụng nhờ mấy bác tài xế taxi chở họ qua con đường đối diện.

Vừa mới bước chân đi thì Triệu Bạch Dương đứng bên cạnh đã dùng ánh mắt kỳ quái nhìn họ: "Sở Thiên Yết, cậu tính làm gì thế, không lẽ nào định ngồi taxi đi à?"

Sở Thiên Yết liếc nhìn cậu ta nói: "Chúng tôi không đi về."

"Hả?" Triệu Bạch Dương dùng ánh mắt không thể tin được nhìn nhìn anh rồi lại nhìn nhìn Lương Xử Nữ: "Chẳng, chẳng lẽ nào cậu muốn dẫn bạn gái lưu lạc đầu đường xó chợ giữa trời mưa bão sao?"

"Có phải cậu ngốc không vậy?" Tào Song Tử nhấc gối huých vào mông anh chàng kia một cái: "Đương nhiên là người ta sẽ ở trong khách sạn, với cái trí thông minh này của cậu sao đậu được vào đại học C thế hả?"

"Nhưng cũng không nhất thiết phải ở trong khách sạn mà." Triệu Bạch Dương không phục lầm bầm.

"Không ở đó thì làm sao về được?" Lương Xử Nữ mở miệng nói, cơn mưa lớn đột ngột này khiến tâm trạng cô có chút phiền muộn: "Chúng tôi cũng không gọi được xe."

Triệu Bạch Dương và Tào Song Tử nhìn nhau, vẻ mặt hơi kỳ quái.

"À thì." Triệu Bạch Dương cẩn thận nhắc nhở: "Có phải cậu quên là nhà Sở Thiên Yết có tài xế riêng không, sao không gọi chú Trần tới đón? Tôi còn định đi nhờ xe của Tào Song Tử một đoạn đây."

[ Xử Nữ - Thiên Yết ] - DN - Chuyển verNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ