CHƯƠNG XVII: Im lặng.

755 76 6
                                    

Pete.

- "Chết tiệt!" Tôi rủa thầm trong lòng.

Nhanh chóng sử dụng tốc độ tốt nhất của một vệ sĩ ưu tú, tôi gần như đã chạy điền kinh vào nhà. Bỏ mặt cả những lời chào hỏi thân thiết từ các đồng nghiệp của mình, tôi rất muốn đáp lại lời họ nhưng tâm trạng của tôi lúc này thật sự rất rối loạn.

Tôi khó lòng mà kiềm chế được cảm xúc hỗn độn trong tim mình ngay lúc này, nên tôi sẽ không thể chào lại họ theo phép lịch sự được. Tôi cũng sợ nếu như không nhanh chóng chạy về phòng, tôi thật sự sẽ bùng nổ ngay tại giữa sảnh chính mất.

*Cạch*

Bước vào phòng, những cảm xúc hỗn tạp bị tôi đè ép từ nãy giờ bỗng bùng phát ra như một quả bom nguyên tử. Ngã quỵ xuống sàn nhà lạnh lẽo, cho đến bây giờ tôi cũng không dám tin vào những gì mà đôi mắt này đã thấy. Sẽ thật ngu ngốc, nhưng tôi ước giá mà lúc đó tôi bị mù tạm thời. Thì bây giờ có lẽ tôi vẫn đang vui vẻ chìm đắm trong cái hạnh phúc giả dối mà anh ta tạo ra cho tôi.

Nhưng lạy thần linh có lẽ tôi bị Vegas bỏ bùa rồi, dù biết may mắn tôi đã thấy được sự giả dối của Vegas, nhưng một phần trong tôi vẫn luôn thầm cầu nguyện rằng đó chỉ là do tôi hoa mắt. Sao bây giờ tôi lại cố chấp đến như vậy? Nếu như là khi trước kẻ nào dám đối xử với tôi như vậy, tôi chắc chắn sẽ cho hắn ta trả giá gấp ngàng lần những gì đã làm. Nhưng bây giờ và đặt biệt là đối với Vegas, tôi lại như một kẻ vô dụng thật không dám làm gì dụng đến anh ta.

Vì tôi đã quá yêu Vegas, tôi yêu hắn ta hơn cả bản thân mình. Vì hắn ta tôi chấp nhận cả việc từ bỏ con người trước kia của mình. Ngày càng trở nên buông thả với bản thân hơn. Mặt cho lí trí đang không ngừng gào thét tôi hãy mau chóng tỉnh ngộ. Nhưng con tim lại che lấp đi những tiếng gào thét đó bằng những hương vị tình yêu ngọt ngào, nhưng cũng đầy giả dối và đắng chát.

Tôi vẫn còn nhớ rất rõ mọi chuyện xảy ra cũng rất nhanh chóng, chỉ mới vài tiếng trước tôi vẫn còn là một cậu người yêu ngoan ngoãn chờ đợi anh về. Nhưng bỗng tôi thấy một bóng hình quen thuộc đến rợn người. Tôi thấy cậu Tawan, người tình cũ của cậu Kinn.

Tôi đã nghĩ là bản thân nhìn nhầm, nhưng sự thật như đang tát cho tôi một cái thật đau. Bằng chứng tôi biết đó là cậu Tawan là khi người đó lướt ngang chỗ tôi đang ngồi. Còn anh ta thì như sợ tôi nhìn không ra mà thẳng thắn quay đầu liếc nhìn tôi đầy sắc lẹm. Có lẽ là do tôi quá đa nghi, nhưng ánh mắt của anh ta khi đó chỉ sợ là hận không thể bắn chết tôi ngay tại chỗ.

Bản năng nhạy bén nhanh chóng đánh thức tôi khỏi cơn ngơ ngác, tôi cảnh giác theo sát anh ta. Tôi làm sao có thể bỏ qua được một việc kì dị như thế này được cơ chứ, một người vốn nên đã ngủ yên dưới lòng đất mấy năm trước nay lại xuất hiện trước mặt tôi rành rành. Thẩm chí còn liếc tôi đầy sắc lạnh.

Bản năng vệ sĩ bảo tôi mau theo đuôi anh ta, và tôi đã làm vậy. Tôi cố gắng đi dứng thật tự nhiên để anh ta không phát hiện ra bất thường, mệt mài che dấu bản thân tôi lại để mất dấu anh ta ngay tại một khu vắng người. Tôi bất ngờ, nhìn lại xung quanh mình để kiểm tra. Kết quả vẫn vậy, hình bóng quen thuộc đó đã hoàn toàn biết mất khỏi tầm mắt tôi.

VegasPete/Điểm xuất phát/.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ