32.1 (พ่อแม่ของเรามาแลว)

2K 176 45
                                    

CẢNH BÁO: đây đều là do tác giả nghĩ ra, KHÔNG áp dụng lên người thật việc thật, ngoại trừ tên BibleBuild và Jonathan, toàn bộ đều là do tác giả nghĩ ra.

Trân trọng cảm ơn
_________

/Góc nhìn thứ nhất/

Mọi người biết gì không ???

Hôm nay BibleBuild bị phụ huynh đánh úp!!

Đúng, mọi người nghe không sai đâu, là đánh úp đó

Lúc đó chỉ mới 6h30 sáng ngày thứ 2 đầu tuần, giờ đó với người khác là giờ để dậy đi làm đi học nhưng đối với những đứa làm Freelance như hai con người này thì vẫn là giờ ngủ, đôi chim chích choè vẫn đang ôm lấy nhau ngủ một cách ngon lành thì bên ngoài chú chó nhà đối diện sủa lên âm ĩ, như thể có ai đó đang đứng trước cửa nhà họ vậy. Hai người mỗi đứa mở một mắt ra nhìn nhau khó hiểu, Build lè nhè nói:

"Anh xuống nhà xem thử ai mà đến sớm thế??? Mới sáng sớm chưa gì hết mà sủa um sùm cả ra.."

Bible đầu tóc bù xù, mắt nhắm mắt mở ngồi dậy, ngồi đực mặt ra đó một lúc liền đỗ ập xuống người Build, cánh lực lưỡng nhưng yểu xìu do còn say ke cứ với với về phía đối diện:

"Lấy cho anh cái áo đi, trên đầu tủ ấy...OÁPPP trời ơiiii sao còn sớm quá vậy nè...."

Build gắt ngủ tức mình hất Bible ra, đem mình chôn vào chăn cằn nhằn:

"Xuống đại đi áo sống gì tầm này, thường ngày ở nhà mày cởi trần không còn bày đặt áo iếc cái gì??? Có cái gì của mày mà tao chưa thấy à ?? Đi nhanh đi cà rề cà rề hồi nữa tao bóp hỏng con chó nhà bển mày đền ráng chịu!!"

Bible nghe người yêu cằn nhằn cũng mặc kệ, lười nhác lết xuống giường đi ra khỏi phòng trong bộ dạng không khác gì một thẳng khùng với quả đầu tổ chim, thân trên để trần và chỉ mặc một cái quần ngủ dài.....

_______

/Bible/

Bị em bé hắt hỉu hất ra tôi tủi thân mặc kệ lết xuống giường ra khỏi phòng để xem ai đang đứng trước cửa nhà mình, tôi mắt con đậu con bay lửng thửng đi xuống từng bật cầu thang, trong đầu bực bội nghĩ:

*mẹ nó không ấy đừng xây cầu thang nữa, xây mẹ cái cầu trượt đi cho lẹ, đang buồn ngủ mà còn bắt dậy sớm quạo chết đi được*

Nghĩ xong liền vò xù mái đầu của chính mình, cục cà cục kịt đi ra vén tấm mành che cửa nhìn ra ngoài....

Tôi lập tức tỉnh cả ngủ khi thấy anh trai, bố mẹ và thêm hai người nữa đang từ trong xe bước ra ngoài, tôi lật đật mở toang mành lẫn cửa ra trong sự bàng hoàng của chính bản thân mình và 10 cặp mắt quan ngại cùng bất ngờ của các bật phụ huynh phía đối diện, tôi mở cổng đón họ vào và hỏi:

"Mọi....mọi người đến sao không báo chúng em??? Đây là..."

Tôi vừa hỏi vừa đưa mắt nhìn sang hai người khác đang đứng phía sau mẹ tôi, mẹ tôi niềm nở đáp:

Ai nói dân Kỹ Thuật khô khan ? <BibleBuild>Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ