Kim Minjeong có thói quen nắm lấy cổ tay của người khác mỗi khi em muốn bày tỏ điều gì đó thật hay ho em đang thích thú, "người khác" ấy là Yu Jimin.
Mải mê chụp pháo giấy, hơi ấm nào đó đột nhiên bao lấy cổ tay, Jimin không cần nhìn cũng chắc mẩm là Minjeong. Nàng trùng hợp đang muốn đem pháo giấy rải lên người em đây, vì biểu cảm phụng phịu của Minjeong mỗi lúc bị trêu trông đáng yêu lắm.
"Có chuyện gì sao em? Ơ?"
Nàng bất ngờ, bản năng dễ giật mình hơi hoảng hốt vì người đứng bên cạnh là một vị tiền bối trong công ty, còn Minjeong, Kim Minjeong đứng ở xa kia, ánh nhìn tĩnh lặng như hồ nước mùa thu hướng đến nàng, hướng đến nơi cổ tay nàng. Yên ả, lâu lâu lại gợn sóng, như cách em xuất hiện, tìm đến và bước vào cuộc đời nàng khi cả hai còn rất trẻ.
Jimin muốn chạy đến bên em thật nhanh, nhưng bản thân đang kẹt giữa cái nắm tay của người đồng nghiệp khác không thể bất lịch sự vung ra.
Nàng chỉ kịp đắm mình trong điều yên ả ấy một giây, rồi lại quay về với không khí đang trở nên nóng rực trên sân khấu. Đêm hoà nhạc của đại gia đình diễn ra rất tốt đẹp, chỉ là Jimin tự nhủ, đêm mai khi kết thúc nhất định phải đứng cạnh em. Hai người cùng nhóm mà, từ lâu đứng bên phải nàng chỉ duy nhất có mình em thôi, nàng đã quen rồi.
...
Nàng không biết gọi tên mối quan hệ của hai người là gì. Có lúc sẽ là chị em đồng nghiệp thân thiết, khi em giọng điệu bình đạm giới thiệu cho bố mẹ biết nàng tên Yu Jimin, thực tập cùng em mấy năm trời và sẽ cùng nhau debut.
Có lúc sẽ là, quan hệ mà đối phương trong lòng mình có vị trí đứng cao hơn tất cả, như hình như bóng, như đôi tình nhân quấn lấy nhau chẳng rời.
Nàng nhớ vào tối thứ bảy tuần trước, cả bọn cùng nhau tổ chức nhậu nhẹt một bữa ra trò vì đã bỏ qua quá nhiều bữa tiệc cuối tuần do khoảng thời gian bận bịu vừa rồi. Jimin nghe đứa nhỏ ngồi bên cạnh kể về cậu bạn học ở Busan ngày xưa luôn giúp đỡ em đến nay vẫn còn giữ liên lạc bằng chất giọng vui vẻ, không hiểu sao lại uống rất nhiều. Tửu lượng ba chai rưỡi, uống ba chai thêm hai phần ba chai thứ tư, số còn lại chưa kịp trôi vào dạ dày đã bị Minjeong giật mất không cho đụng vào nữa.
Uống xong biến thành con gấu bự ngơ ngác, bĩu môi ghét bỏ kẻ cướp rượu kia. Jimin bực dọc quát nạt cái gì đó, đại loại như giai đoạn này không có yêu đương gì hết, đứa nào yêu đương nàng cắt tiết, sau đó giơ cờ trắng đầu hàng, chui về phòng.
Chân quen lối, bước về phòng Minjeong.
Em đưa hai con sâu rượu còn lại lên giường nằm ngay ngắn, sau đó quay lại dọn dẹp qua một chút, đã nhậu bét nhè lại còn xả rác, để nguyên xi hiện trường đó ngày mai chị quản lý trở về thế nào cũng ăn mắng. Minjeong uống cầm chừng, em say, cả người đỏ ửng lên như trái hồng vừa chín tới, có điều vẫn tỉnh táo hơn mấy người còn lại.
Kim Minjeong là lý trí cuối cùng của nhóm đó. Nhiệm vụ này em gánh còng cả lưng.
"Kim Minjeong!"
Suýt nữa ly nước giải rượu đã bay thẳng vào mặt Jimin.
Em phì cười, lắc đầu nhìn con gấu đang ngồi xếp bằng trên giường mình. Lúc nãy dìu Ning về phòng không thấy người kia đâu liền biết chân trái chân phải xoắn vào nhau ngã vào giường em rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Enchanted | jiminjeong |
FanfictionPlease don't be in love with someone else Please don't have somebody waiting on you...