Hiện menudoc truyen
Truyện
Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình
Chương 651
GIÓ ẤM KHÔNG BẰNG ANH THÂM TÌNH
651: Dù sao cũng là người phụ nữ của cậu, cách đơn giản nhất là lăn lộn với cô ấy một đêm
TrướcTiếp
DÙ SAO CŨNG LÀ NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA CẬU, CÁCH ĐƠN GIẢN NHẤT LÀ LĂN LỘN VỚI CÔ ẤY MỘT ĐÊM
Động tác giãy giụa kịch liệt của Quý Noãn chợt khựng lại khi mặt bị anh mạnh mẽ ấp vào ngực. Năm giác quan của cô gần như không còn cảm nhận được gì vì thuốc kích thích, chỉ duy nhất khứu giác còn nhạy bén. Ít nhất khi vừa áp vào ngực anh thì cô lập tức cảm nhận được mùi hương thảo mộc mát mẻ thoang thoảng đặc trưng của Mặc Cảnh Thâm.
Bên tai cô vẫn là giọng nói nhẫn nại dịu dàng của anh: “Anh đây, đừng sợ, em đừng sợ…”
Mặc Cảnh Thâm?
Trong tích tắc cơ thể cứng ngắc của Quý Noãn như mềm nhũn đi. Cô yếu ớt nép vào ngực anh, để mặc anh bế ngang người lên. Cô vùi đầu vào ngực anh, hít thật sâu mùi hương của anh, như muốn xác nhận lại một lần nữa xem đây có đúng là Mặc Cảnh Thâm không.
Anh đang định bế cô ra khỏi phòng tắm thì trong lòng lại vang lên tiếng nói vấn vít mong manh như nức nở: “Mặc Cảnh Thâm…”
Có thể do giọng nói này, cũng có thể do nó kết hợp cả với hơi nóng hầm hập từ người con gái trong lòng nên đôi mắt sáng của anh trầm tối hẳn đi. Đã lâu lắm rồi Mặc Cảnh Thâm không nghe thấy Quý Noãn dùng giọng nói yếu ớt dựa dẫm này để gọi tên mình, cũng lâu lắm rồi anh mới được cảm nhận được nỗi khao khát mãnh liệt như thế này ở cô.
Mặc Cảnh Thâm thật sự không ngờ, anh toan tính nhiều năm như vậy chỉ để cô có thể tiếp tục sống thật tốt, dù cho phải trả cái giá thật đắt là cô sẽ không hiểu, không tha thứ cho anh, dù không có được cô, anh vẫn vui vẻ chịu đựng. Đây là cái giá mà anh đã lường được từ trước để chấp nhận, thế nhưng thật ra trong thâm tâm, anh vẫn luôn chờ đợi có một ngày cô chịu ngoảnh đầu lại, chấp nhận để bản thân mình tựa vào ngực anh như thế này.
Rũ mắt nhìn cặp má của cô gái nhỏ tái nhợt mà vẫn ửng sắc hồng, Mặc Cảnh Thâm cất giọng trầm khàn: “Khó chịu lắm sao?”
Quý Noãn nhấc tay lên, ngón tay run lẩy bẩy níu lấy cổ áo sơ mi của anh: “Em không muốn… ở lại đây…”
“Được, mình về nhà.”
Mặc Cảnh Thâm bế Quý Noãn ra khỏi phòng tắm. Trước khi bước ra khỏi cửa phòng, bước chân anh dừng lại, khóe mắt lạnh lùng buốt giá nhìn người đàn ông nằm dưới sàn, một nửa áo choàng tắm bị thấm máu. Anh lại liếc nhìn mặt sàn của gian phòng bừa bộn, giọng nói lạnh lùng nặng nề sai bảo: “Thẩm Mục, xử lý cho gọn gàng.”
“Vâng.” Thẩm Mục đứng bên cạnh dè dặt gật đầu.
Thẩm Mục hiểu rõ bây giờ Tổng Giám đốc Mặc đang phải cố hết sức kiềm chế như thế nào mới không đạp bay Thịnh Dịch Hàn từ cửa sổ tầng mười này xuống. Chuyện tối hôm nay, không chỉ riêng nhà họ Thịnh có thể sẽ nhanh chóng bị xóa sổ khỏi Hải Thành, mà còn là một ngày đen tối của đám ký giả săn tin kiếm tiền kia.
BẠN ĐANG ĐỌC
Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình (Phần 2)_Thanh Thanh Thùy Tiếu
De TodoQuý Noãn bị hạ thuốc độc, trước khi chết, cô mơ hồ nhìn thấy bóng người đàn ông cao lớn đến trước cửa phòng giam, người ấy không phải ai khác, chính là Mặc Cảnh Thâm - người chồng mà mười năm trước cô đã từng dùng cái chết để ép ly hôn. Khi tỉnh lại...