Chương 2:

856 45 0
                                    

Sau ngần ấy thời gian có vẻ dài mà cũng có vẻ ngắn, đây có lẽ là khoảnh khắc mà Kim Taehyung mong chờ nhất. Cứ nghĩ đến việc con robot của mình sẽ sớm mang khuôn mặt đẹp đẽ kia là Taehyung lại thấy phấn khích đến mức phát run.

Ấn công tắc để lồng kính đang chứa thân hình con robot kia hé mở, Taehyung liền đeo găng tay vào, rồi tiến lại gần xem xét lại một lượt con robot đó. Sau khi kiểm tra xong, biết rằng không có vấn đề gì cả, cậu liền quay trở ra đem khay lồng kính đang đựng gương mặt của con robot đem vào.

Đưa tay mở nắp lồng kính đặt sang một bên, cậu cẩn thận cầm lấy gương mặt của con robot, rồi đưa lại gần gắn vào vị trí của nó...

Khoan... Thiếu chút nữa thì cậu quên mất là phải gắn mắt cho nó trước rồi.

Đặt lại gương mặt về vị trí cũ, cậu liền lấy hai tròng mắt màu đen ở bên cạnh đưa lên gắn vào vị trí mắt của con robot. Xong xuôi, cậu mới lại cầm gương mặt của con robot lên, lắp vào.

Cả quá trình đó tim Taehyung cứ thế mà đập thình thịch. Lần đầu tiên chế tạo thứ như vậy, lại còn dồn không biết là bao nhiêu tâm huyết của bản thân vào nữa, cậu bị như vậy là cũng dễ hiểu thôi. Cậu thật sự chờ mong cái ngày này từ lâu lắm rồi.

Lúc này, khi nhìn con robot trước mặt của mình, Taehyung thật sự còn phải tự cảm thấy giật mình. Con robot này... Cái vẻ ngoài này...

Không phải nói quá đâu, nhưng cậu là con trai mà còn cảm thấy thật sự muốn mê mệt luôn ấy.

Có nằm mơ Taehyung cũng không ngờ được rằng gương mặt này lại hợp với con robot kia như thế. Nhìn nó chẳng giống robot một chút nào cả, mà nhìn vẻ ngoài của nó thật sự rất đẹp cơ chứ.

Mặc dù Taehyung vẫn muốn chìm đắm trong vẻ đẹp của đồ vật mà mình chế tạo ra thêm một chút nữa, thế nhưng cậu vẫn không quên mình cần phải làm gì tiếp theo. Vẻ ngoài thì đã hoàn thành và còn tốt hơn cả mong đợi, thế nhưng cậu vẫn cần phải biết rằng "bên trong" nó thật sự đã hoàn hảo hay chưa.

Bước ra khỏi lồng kính, Taehyung liền hướng bước chân của mình về phía bàn điều khiển. Có vô vàn các nút bấm trên bàn điều khiển ấy, thế nhưng chỉ có một nút bấm duy nhất là có thể khởi động được con robot, chính là nút bấm màu đỏ mà to nhất ở ngay giữa bàn điều khiển. Đưa tay ra ấn lên chiếc nút đó, thế nhưng mắt Taehyung lại hướng lên nhìn màn hình treo ở phía bên trên bàn điều khiển.

Các thông số cứ thế hiện ra rồi nhảy múa liên tục trên màn hình đấy. Quá trình này cũng phải diễn ra trong vài phút nữa, cậu cũng không phải vội vàng làm gì. Với tay lấy chiếc ghế ở bên cạnh đẩy lại cho gần, cậu liền ngồi xuống chiếc ghế đó...

Bíp bíp bíp...

Taehyung giật mình nhìn về phía còi báo động đang không ngừng phát ra những tiếng chói tai đồng thời nhấp nháy liên hồi ánh sáng màu đỏ đến nhức mắt. Lại nhìn về phía màn hình treo ở trên tường, cậu cho dù bình thường bình tĩnh đến mức nào đi chăng nữa thì lúc này đây cũng không thể tránh khỏi sự hoảng hốt trong chốc lát. Các thông số đang chạy trên màn hình bỗng dưng dừng lại, đồng thời bắt đầu xuất hiện rất nhiều dấu chấm đang hiện lên liên tục. Hacker sao?

[TaeKook ver] I'm Not A RobotNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ