That is What We Are - 6 🔞

1.4K 99 15
                                    

Warning: H KinnPete 
Không chấp nhận vui lòng quay lại dùm mình.

-


Cảm xúc bối rối và suy sụp khiến Kinn không thể ngừng nốc rượu với hy vọng rằng men say có thể đốt cháy mọi cơn đau ngự trị trong con tim gã và đánh lạc hướng dòng suy nghĩ rối tung như mây mù trong đầu mình.

Chán nản và tuyệt vọng, một lần nữa Pete lại tự nhốt mình. Nhấn chìm bản thân trong không gian này, trong phòng của em và Porsche. Trốn khỏi mọi người và mọi việc.

Mọi buồn đau và thất vọng đều dồn đến và đã đè lên họ, Pete lẫn Kinn đều gần như chết đuối trong chính cơn đau của mình.

Chỉ đêm nay thôi, họ chỉ muốn được quên đi, cắt hết mọi suy nghĩ, chơi vơi cố tìm kiếm cách để bù đắp cho đôi trái tim đã vỡ tan tành.

Bây giờ là một giờ bốn mươi lăm phút sáng, Kinn gõ cửa, lồng ngực gã gấp gáp phập phồng lên xuống theo dòng cảm xúc đang hoà mình lẫn lộn với men say.

Cái cách mà việc ấy kết thúc khi gã theo Pete đi vào trong phòng ngủ, âm thầm cảm thông và ngầm chấp nhận cho nhau. Khi mọi ngọn đèn vụt tắt, họ có thể chạy đến bất kì nơi đâu, miễn là tránh xa khỏi mọi ồn ào và đau khổ.

Vào đêm nay, họ đã tự tạo ra trong không gian này, nơi mà chỉ có Pete và Kinn tồn tại.

Chẳng có Vegas, chẳng có Porsche, chẳng còn những nỗi đau âm ỉ bởi tình yêu. Chỉ duy nhất Kinn và Pete. Không cần phải nghĩ ngợi bất kì điều gì, chỉ cần siết lấy nhau để cảm nhận làn da và hơi thở cùng dòng máu nóng bừng tuôn trào trong huyết quản.

Pete thuận tay kéo chiếc ghế dài. Em hạ ánh mắt nhìn Kinn - kẻ đang chằm chằm đôi mắt sâu thẳm dõi theo em. Đầu ngón tay lướt trên da vuốt ve gò má Kinn trước khi Pete cúi người áp đôi môi mềm lên môi gã, lì lợm thử đánh cược một lần. Cho đến khi một bàn tay mạnh mẽ tóm lấy gáy em, giữ cho đầu cố định và Kinn nhích đến khiến nụ hôn sâu càng thêm sâu.

Kinn có một quy tắc rằng gã sẽ không hôn bất kì tình một đêm nào. Mặc dù Kinn không phải kiểu người tình cảm uỷ mị và sẽ chỉ hôn ai đó nếu gã thật sự thích họ. Gã coi nụ hôn là một cách để kiểm soát nửa kia mà không khiến họ phải cảm thấy sợ hãi hay bị đe doạ bởi vẻ ngoài cọc cằn hung dữ mà gã vẫn thường thể hiện ra cho mọi người thấy. Nhưng với Pete, em lại là một ngoại lệ đặc biệt của gã, vì Kinn chưa bao giờ nghĩ về Pete theo một cách nóng bỏng như vậy.

Pete luôn là bến đỗ mà Kinn tìm đến mỗi lúc gã gặp vấn đề với lòng tin mà gã đã trao đi, ngay cả trước và sau khi Tawan xuất hiện. Ngoài việc Pete luôn là người gã tin tưởng, gã còn tìm thấy sự thoải mái và luôn cảm thấy được an ủi mỗi lúc gã bên cạnh em.

Tiếng rên khẽ thoát ra khỏi làn môi Pete khi Kinn cố luồn đầu lưỡi của gã vào miệng em. Thật tuyệt. Tựa như bị nuốt chửng trong khi vòng tay mạnh mẽ kéo em ngồi gọn trong lồng ngực ấm áp. Hai tay gã siết mạnh lấy hông Pete, đủ nhói đau để khiến những ngón tay em luồn vào kéo mái tóc gã nhè nhẹ ra phía sau.

Cả hai cùng nhau thở dốc khi đôi môi tách nhau ra một lúc để có thể hít thở. Không ngừng cảm nhận da thịt va chạm và cảm nhận từng nhịp đập trong lồng ngực nhau. Chẳng nói một lời, cả hai bắt đầu trút bỏ quần áo trên người.

Khi Kinn dịu dàng đặt Pete nằm ngửa trên chiếc ghế dài, điều kì diệu là diện tích hoàn toàn vừa khít với gã và em, và khoảng cách nhỏ xíu ấy khiến đôi mắt họ cứ dán chặt vào nhau. Ngay cả khi gã kéo quần đùi và quần lót của Pete hay thậm chí là lúc họ bôi trơn, tương tác từ ánh mắt vẫn chưa từng ngừng lại.

Cơn đau nhói trào đến khi Kinn ấn một ngón tay vào bên trong em. Thế nhưng chỉ ít giây sau, sự châm chích khó chịu ấy nhanh chóng biến thành một loạt cảm xúc dễ chịu, che mờ đi đau đớn. Pete thả vòng tay lên dôi vai Kinn khi em luông những ngón tay đan vào mái tóc lộn xộn của gã. Thật mềm, Pete thầm nghĩ, ngay trước khi Kinn bắt đầu tăng tốc độ và đẩy thêm một ngón tay vào, em níu lấy tóc gã. Trên gương mặt bắt đầu xuất hiện những cái nhăn mày.

Trong lúc ấy Kinn vẫn đang tiếp tục mở rộng cho em. Bản thân gã làm việc ấy ân cần đến mức khiến Kinn cũng cảm thấy kinh ngạc với chính mình, rằng gã không thường xuyên làm việc này với bất kì ai mà gã đã ngủ cùng (kể cả với Porsche). Đáng lẽ gã sẽ không bao giờ nghĩ quá nhiều về việc này nhưng Kinn không biết vì sao gã lại chỉ quan trọng điều này với Pete.

Gã biết Pete yêu thích những nỗi đau, và một cơn đau chính là liều thuốc mà họ cần ngay lúc này.

Thế nên, chẳng một lời cảnh báo, gã vội vàng rút những ngón tay ra và rồi hung hăng đẩy thứ đàn ông nóng rực ấy vào sâu bên trong Pete.

"AHHRGH..."

Pete hét lên, đôi mắt em nhắm nghiền thật nhanh khi lỗ nhỏ bên dưới căng ra để đón lấy dương vật của cậu chủ em một cách đột ngột và thô bạo như thế, và thú thật là nó đã khiến em hoảng hốt. Một cơn đau vô hình dội thẳng vào tâm trí, đè nén lên xương sống và xé rách cả hệ thần kinh. Pete hé môi cố hít lấy không khí và em có cảm giác hai lá phổi của mình gần như sắp vỡ tung ra. Móng tay ghim vào da đầu Kinn làm gã hưng phấn rên rỉ, dương vật gã cũng phát đau vì sự chật chội bao chặt lấy phần thân phía dưới và chỉ với một cú thúc hông, Kinn đã nghiền thẳng lên điểm nhạy cảm nhất bên trong Pete.

Pete cố hít thở, rên rỉ thêm vài lần với một âm thanh như bị bóp nghẹt, ngay trước khi em nặng nề nhấc mí mắt lên và bắt gặp cậu chủ của em đang đối mặt với thứ dục vọng sâu thăm thẳm, khát khao, khẩn cầu, tức giận, bối rối và buồn thảm tựa như tích tụ thành một quả cầu thép đánh tan gã.

Kinn nhận ra Pete không còn đau đớn và bên dưới cũng không còn cố bài xích cây hàng của mình, thế nên gã đàn ông đè trên người em bắt đầu thúc hông. Rút ra rồi lại đâm vào thật sâu đến tận cùng, khối thịt nóng bỏng tàn phá và kích thích lỗ nhỏ của em đến tê dại.

Sau thật nhiều cú đẩy hông mạnh bạo, cả hai dường như đều đánh mất nhịp thở của họ. Bám chặt vào bất cứ thứ gì trong tầm với mà họ có thể chạm đến. Pete thả vòng tay qua bờ vai rộng lớn của Kinn trong khi những ngón tay của em vẽ trên lưng gã những vệt hằn lên đỏ như máu. Kinn đặt tay phải lên mặt ghế làm điểm tựa, trong khi tay trái gã siết chặt lấy hông Pete khiến dấu ngón tay hằn đậm trên vùng hông đầy đặn của em, nó sẽ để lại dấu, những dấu vết mà Kinn đã tạo ra.

Tiếng thở dốc phủ đầy trong không gian, cả hai đều đang thả những tiếng rên rỉ lên vai nhau. Để mặc cho cao trào nhấn chìm vào những tầng mây khoái cảm và thả lỏng cả thể xác lẫn tâm hồn khi họ ở cạnh nhau. Bởi vì đêm nay, họ ở đây chỉ để quên. Sẽ không có bất kì thứ gì làm họ hối tiếc. Và họ cũng chẳng quan tâm bản thân đã lún sâu đến mức nào.

Chỉ cần biết, ngay lúc này cả hai đều cảm thấy như thể họ nắm chắc tất cả trong tay.

Mùi quýt ngọt lẫn mùi đàn hương đều không xuất hiện trong không khí. Kinn và Pete ở thời điểm này tựa như đều chẳng còn vấn vương chút gì mùi hương nào giống như những người mà họ đã cố gắng quên đi. Chỉ còn mùi mồ hôi và tinh dịch đọng lại trên làn da của họ.

Nhưng vào khoảnh khắc này, điều ấy có còn quan trọng không?

That is What We Are - KinnPete [Trans] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ