Ngoại truyện: Nhật ký chăm vợ của ngài Vegas (1)

1.3K 100 8
                                    

Một lúc lâu sau khi hai người kia rời đi, Vegas và Pete vẫn đang ngồi yên vị trước mặt biển lồng lộng gió. Hắn nắm lấy tay của người yêu đằng sau, khe khẽ đặt lên da thịt lấm tấm máu một nụ hôn nhè nhẹ. Pete dường như cũng cảm nhận được sự bất an của kẻ đang nằm trong lòng mình, để mặc hắn trầm tư.

"Pete.", Vegas đột nhiên gọi, giọng nói trong trẻo khác hẳn ngày thường, "Anh nhận ra anh rất yêu em."

"Em biết, đương nhiên là biết.", cậu gật đầu, hơi cúi người để khứu giác vùi vào mái tóc hắn đang phất phơ trong gió biển mằn mặn, "Ngày nào anh cũng nói mà."

"Hôm nay, trong chút thời gian ngắn ngủi đó khi bị hợp làm một với Bible, suy nghĩ của anh luôn là không thể để cho người khác thế chân.", những con chữ nhẹ nhàng bay theo gió biển, "Chịu bao nhiêu là đắng cay mới khiến em mềm lòng mà theo anh về Gia Tộc Phụ, không lẽ giờ chịu thua thế thôi sao? Vậy là anh ra sức chạy khỏi cơ thể kia, mãi rồi cũng thoát..."

"Có đau không?"

"Có đau, nhưng anh chịu được.", Vegas nũng nịu trong lòng người yêu, sợ hãi khi nãy cũng giảm dần, "Chỉ nghĩ tới chuyện được về lại cạnh em, anh chịu được hết."

"Nhưng em thì không chịu được, nãy giờ anh đè lên cái chân đau của em rồi!", Pete nhéo cái tai hắn, "Mau ngồi dậy!"

Hắn ngay lập tức nhảy ngược lên, lồm cồm quay lại lần lần trên bắp đùi người kia. Lúc này chân của Pete đã tê dại, máu thấm ra băng gạc trắng một mảng lớn bằng bàn tay. Vegas mon theo lỗ máu, đau xót hiện rõ trên khuôn mặt.

"Pete ơi.", hắn ôm lấy eo cậu, "Anh đưa em về."

Nói đoạn, Vegas đưa tay luồn xuống đầu gối người kia, muốn giống như ngày trước bế gọn cậu trong lòng. Thế nhưng thể lực hắn chưa khôi phục, muốn nhấc một người con trai hơn sáu mươi cân lên lúc này cũng là cả một vấn đề không nhỏ. Pete ôm lấy cổ người yêu đang thở hùng hục, nén cười.

"Không được rồi.", Vegas ủ rũ, nửa quỳ nửa ngồi trên mặt đất, "Hay là cõng đi vậy."

Hắn ngay lập tức xoay người, còn chưa kịp khom lưng đã bị một bàn tay đằng sau kéo cả lại. Pete vuốt vuốt trên gò má gầy của người kia, đôi mắt sáng rỡ như cả một bầu trời sao lấp lánh. Ánh nhìn của cậu rơi trên ngũ quan quen thuộc, đáy lòng nhấp nhổm toàn là tình yêu. Vẻ hoảng sợ này của Vegas tuyệt nhiên không phải nói dối, càng không phải giả vờ, có lẽ trong lòng hắn đang thực sự rất hoang mang. Người con trai kia hôn lên đôi môi đang kề sát ngón tay mình, thì thầm:

"Đồ ngốc, ở đằng kia có xe lăn."

Rốt cuộc thì hai người cũng trở ra lại chiếc xe bảy chỗ đang chờ ngoài cổng cảng. Thâm Quyến lúc này lên đèn sáng rực rỡ, dường như một nửa bầu trời đêm cũng được những phần sáng này chiếu rọi, nhìn qua như đựng tất cả trong một chiếc hộp kín như bưng. Hắn cùng hai vệ sĩ đưa Pete lên ghế sau đã được dọn rộng, bản thân mình lại chỉ dám nép vào cánh cửa rồi chừa ra một khoảng trống bằng hai bàn tay. Nhìn những vết thương kinh khủng trên cơ thể người yêu, một tên xã hội đen bao năm trải qua súng đạn như Vegas hôm nay thật sự lại biết sợ rồi.

|BibleBuild| Mất tríNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ