17h20 ngày 17/11/2019
Junkyu đang trên đường về nhà, Jihoon đã cố gắng hỏi anh rằng anh đang gặp chuyện gì nhưng rốt cục Junkyu vẫn chỉ im lặng không nói. Vì không muốn tiếp tục ép anh nên Jihoon đã chuyển sang nói về một đề tài khác. Cuộc trò chuyện kết thúc khi Jihoon có việc gấp. Junkyu cũng tạm biệt cậu ấy và ra về.
Điện thoại trong túi quần rung lên, trên màn hình hiển thị hai chữ 'Yêu nhất<3'.
'Sao giờ này anh còn chưa về vậy? Em tưởng anh chỉ đi ăn trưa với bố mẹ thôi'
Giọng Haruto có chút thiếu kiên nhẫn.
'Anh đi uống nước với bạn'
Haruto bên kia điện thoại liên tục tra hỏi anh.
'Bạn? Bạn nào?'
Junkyu thở dài bất lực với tính cách trẻ con của cậu:
'Là Jihoon'
Haruto nghe đến cái tên này thì cũng yên tâm một chút nhưng vẫn cảm thấy bực mình vì Junkyu đi cả chiều mà không đoái hoài gì đến cậu.
'Được rồi, anh về luôn đi'
Junkyu ừm một tiếng rồi cúp máy, cũng mau chóng lái xe về nhà.
Anh vừa mở cửa đi vào đã thấy Haruto ngồi trên ghế sofa, đôi lông mày nhăn lại khi nhìn thấy Junkyu.
'Em đói lắm rồi, anh nấu gì cho em ăn đi'
Junkyu buồn cười nhìn khuôn mặt giận dỗi của Haruto, lên phòng thay quần áo xong xuôi rồi bắt đầu xuống bếp xắn tay lên chuẩn bị nấu ăn.
Haruto đi theo sau anh, nhìn bóng lưng anh bận rộn trong bếp thì lập tức đi tới ôm choàng lấy eo anh.
'Anh bỏ rơi em cả một buổi chiều'
Junkyu không nói gì chỉ mỉm cười xoa đầu cậu.
'Được ngày chủ nhật để nghỉ ngơi thì anh lại để em một mình'
Haruto tựa cằm lên vai anh, dùng giọng nói giận dỗi nói chuyện với anh, sau đó cứ liên tục rúc mặt vào cổ anh dụi dụi như một chú cún vậy.
'30 phút nữa là xong rồi, em ra ngoài đợi đi'
Haruto buông anh ra rồi đi đến ngồi vào bàn ăn, nhìn thấy thế khiến Junkyu cảm giác như anh đang nuôi một đứa trẻ vậy.
Một lúc sau thì Junkyu dọn ra một bàn đồ ăn toàn những món mà Haruto thích. Khi cả hai người đang chuẩn bị nhấc đũa lên bắt đầu bữa ăn thì có tiếng chuông điện thoại, nó phát ra từ chiếc điện thoại của Haruto. Cậu ngay lập tức nhấc máy, không biết đầu dây bên kia nói gì, Junkyu chỉ thấy Haruto nhíu chặt mày lại sau đó liền đứng dậy.
'Được rồi, anh tới luôn đây'
Junkyu nghe như vậy liền hỏi cậu:
'Có chuyện gì à?'
Haruto cúp máy, chạy lên phòng lấy áo khoác và chìa khoá xe sau đó vội vã đi ra ngoài.
'Em có việc gấp phải đi bây giờ, anh cứ ăn trước đi'
Căn nhà có hai người vốn dĩ đã yên tĩnh nhưng giờ đây chỉ còn lại Junkyu, anh chỉ cảm thấy xung quanh mình thật lạnh lẽo, anh nhìn một lượt căn phòng sau đó lại trở về ngồi vào bàn ăn.
BẠN ĐANG ĐỌC
•Harukyu• Ngày cuối cùng của đôi ta
FanfictionNgày nào mà chả như ngày nào, Junkyu nói vậy. Nhưng ngày hôm nay, ngày cuối của anh, ngày cuối của em, ngày cuối của đôi ta... ⚠️SE⚠️ [Tất cả đều xuất phát từ trí tưởng tượng]