485. 59

55 15 1
                                    

Tới nhiều đại phu như vậy, kết quả không kẻ nào có thể được việc.

Chủy thủ có bôi độc, lại tra không ra loại độc nào cả.

Sốt cao lui không ngừng.

Vệ Hiên hơn phân nửa thời gian chỉ có thể hôn hôn trầm trầm nằm trên giường.

Mắt thấy cả người từ từ suy yếu đi.

Hắc Nguyệt nguyên bản tính toán trị liệu ngay tại chỗ, chờ trị hết, lại quay về Đô Thành.

Bằng không liền lấy thân thể suy yếu trước mắt này của Vệ Hiên, đường dài bôn ba mệt nhọc, chỉ sợ sẽ làm độc tố lan tràn càng mau.

Lại không ngờ, các đại phu trong mấy châu xa gần đều bó tay không biện pháp!

"Trở về..." Vệ Hiên ngẫu nhiên cũng có thời điểm khôi phục ý thức, bất quá lại làm người ta cảm thấy, có điểm giống như hồi quang phản chiếu.

"Về Đô Thành..."

Vệ Hiên có loại dự cảm, hắn lần này chỉ sợ chạy trời không khỏi nắng.

Diêm Vương muốn người canh ba chết, ai dám lưu người đến canh năm?

Hắn kỳ thật thực sợ hãi.

Hắn sợ hãi, chết tha hương!

Kỳ thật hắn cũng không muốn biểu hiện ra ngoài như vậy, đại công vô tư, tâm chỗ bá tánh.

Hắn sở dĩ làm hết thảy, gần như toàn bộ chỉ vì giúp tiểu hôn quân hộ vệ tốt mảnh giang sơn này mà thôi.

Hắn hiện tại kỳ thật rất sợ...

Sợ chết ở bên ngoài.

Sợ không thấy được tiểu hôn quân lần cuối cùng.

Người mà, trước khi dầu hết đèn tắt liền muốn liều mạng bắt lấy cọng rơm cứu mạng duy nhất của chính mình a.

Hắn một đời này không có bất luận cái vướng bận gì, trừ bỏ tiểu hôn quân!

Cho dù có chết, hắn cũng muốn chết ở trong lòng ngực tiểu hôn quân.

Cùng hắn ngoéo tay, cùng tiểu hôn quân hứa hẹn kiếp sau.

"Ngươi hiện tại, không nên đường dài bôn ba." Hắc Nguyệt bình tĩnh phân tích.

Cho nên phải làm tốt chuẩn bị... chết ở trên đường quay về Đô Thành.

"... Trở về." Vệ Hiên chậm rãi nói.

"Được."

Hồng Y Tư chỉ huy sứ đại nhân Hắc Nguyệt, tự mình đánh xe ngựa, một đường nhanh như điện chớp, đưa Vệ Hiên quay về Đô Thành.

Phồn Tinh ở nửa đêm mới biết được tin tức Hắc Nguyệt đánh xe hộ tống Cửu thiên tuế vào cung.

Nàng liền giày cũng không đeo đã chân trần liền chạy ra bên ngoài, vua của một nước vui vẻ đến như cái hài tử hướng trên xe ngựa mà bò.

Hắc Nguyệt muốn nói lại thôi.

Thôi, bệ hạ chính mình gặp qua Vệ Hiên lúc sau tự nhiên sẽ hiểu tình huống.

(EDIT-TIẾP Q2) NHÂN VẬT PHẢN DIỆN HÔM NAY THẬT NGOANNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ