Chương 418: (42)

95 13 0
                                    

Lệ Nam Cương cũng không biết là dự định thế nào.

Mẹ nó, Lệ Nam Cương nếu nghĩ muốn tìm người khác khai chi tán diệp hẳn cũng nên nói với hắn một tiếng a!

Để hắn sớm ngày thoát ly khổ hải!

Không cần đến mỗi ngày phải đúng giờ chạy đến Bách Nhạc môn lấy tin tức, khuyên cái hôn quân này cùng trở về Hải thành!

Chử Văn Hạo thậm chí cảm thấy được lúc này ngươi nếu hỏi Phồn Tinh, loại vấn đề như Lệ Nam Cương là ai này...

Khả năng nàng có thể sẽ mặt đầy mộng bức ngẩng đầu nhìn ngươi, hỏi ngược một câu: "Ai vậy? "

Sưu Thần Hào lập tức liền ha ha.

Quả nhiên người trẻ tuổi còn chưa đủ tự tin, phiền ngươi tự tin thêm chút, đem 'khả năng' bỏ đi!!!

Nàng còn nhớ rõ Chiến thần ba ba của nó sao?

Không!

Nàng đã sớm không nhớ rõ !

Nàng quả nhiên đối với Chiến thần ba ba không phải thật sự yêu thích, nàng chỉ thèm thân thể của hắn mà thôi.

Bởi vì không phải thật sự yêu sâu nặng, cho nên nàng hiện tại liền thuận lý thành chương, thèm thân thể những nữ nhân khác.

"Nha, Chử tiên sinh, lại tới nha? " Mẫu Đan một bên xoa bóp chân cho Phồn Tinh, một bên ném mị nhãn cho Chử Văn Hạo.

Đỗ Thừa Ân:...A, đây chính là tình nhân cũ của hắn không phải sao, nón xanh đang ở trước mắt.

Mân Côi lột một viên nho mọng nước hướng bên môi Phồn Tinh mà chạm: "Chử tiên sinh chịu khó tới đây như thế, em đây đều tưởng rằng cố ý đến xem em đâu! Chử tiên sinh, thích em như thế, cùng em làm chuyện thân mật cũng không rồi đi? "

Bên cạnh một nữ nhân khác phi một câu, "Thôi đi ngươi, Chử tiên sinh nơi nào là ưa thích ngươi? Nghĩ hay lắm! Chử tiên sinh rõ ràng là ưa thích tất cả tiểu tỷ muội chúng ta, đúng hay không? "

Chử Văn Hạo: "..."

"Tẩu tử..." Chử Văn Hạo không còn luyến tiếc.

Khoảng thời gian này đến nay, hắn thật sự rất tuyệt vọng. Có đôi khi ban đêm nằm ở trên giường trằn trọc, thậm chí sẽ bắt đầu hối hận...Năm đó khi còn bé, tại sao phải cùng Lệ Nam Cương làm bằng hữu?

"Ngươi đến rồi sao. " Phồn Tinh cách xa xa, cực kỳ tự nhiên cùng Chử Văn Hạo lên tiếng chào.

Hoàn toàn không có bị hảo bằng hữu của nam nhân nhà mình lay động chút nào, hoàn toàn không giác ngộ đến cái người ngày ngày lì lợm ở bên trái ủng phải chính mình.

"Tẩu tử, ngài đã đi lâu như vậy, giờ cũng là thời điểm nên trở về Hải thành. "

Mặc dù biết lời nói này của mình tương đối vô ích, dù sao hắn nói đến lại đi, Phồn Tinh cũng sẽ không nghe.

Nhưng Chử Văn Hạo vẫn ôm lấy một tia hi vọng, có thể sắt mài thành kim...

"Hải thành không có đồ ăn ngon. " Ngay cả hồ lô nhào đường đều không có ăn ngon như ở Bắc Bình thành.

(EDIT-TIẾP Q2) NHÂN VẬT PHẢN DIỆN HÔM NAY THẬT NGOANNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ