_sept_

184 34 8
                                    

Ace ngồi vắt vẻo trên bậu cửa sổ, hai chân để thõng ra ngoài, đung đưa khe khẽ. Cả bầu trời và cánh rừng hừng hực ánh lửa đỏ au, những tia nắng cuối ngày yếu ớt rơi xuống vạt lá dày đan nhau. Cậu cứ thần người nhìn xa xăm vô định, chợt mông lung nghĩ về một vùng biển xanh ngăn ngắt cách đây hàng bao nhiêu giờ chạy. Hình như... cậu chưa nhìn thấy mặt trời lặn nơi đại dương bao giờ.

Lắc đầu, Ace thầm tự hứa với bản thân lần tới sẽ chiêm ngưỡng cho bằng được cảnh tượng ấy. Đoạn, cậu nhảy khỏi cửa sổ, đi xuống nhà chuẩn bị dọn dẹp lại một chút.

Bỏ lại sau lưng, một hoàng hôn rực cháy.

Trời chuyển tối nhanh đến không ngờ, mà cũng đúng thôi, vì mùa đông đã bắt đầu đặt những bước chân đầu tiên xuống trần gian. Bầu trời đen kịt chẳng chút trăng sao, từng đợt gió bấc lạnh căm tràn về, xô vào những ô cửa kính sầm sập. Bên trong, Ace vẫn thong thả cầm cây đuốc lớn để thắp nến cho các hành lang và nhóm lò, thỉnh thoảng lại ngó ra ngoài. Chẳng phải cậu lo lắng cho mình; cậu thừa tự tin rằng toà lâu đài này đủ kiên cố để chống đỡ lại tất cả những giận dữ của thần Gió Bắc Boreas. Cái cậu lo là lo cho anh chàng tóc vàng nào đó kia. Ace tính nhờ Sabo thêm một lần nữa để chạy đến Crete xem sao, dù gì cũng ba ngày rồi cậu chưa ghé qua nên chắc sẽ không bị mắng đâu, chắc thế.

Nhưng lạ thay, hôm nay Sabo lại biến đâu mất tăm, gọi mãi không thấy đáp. Lúc ban chiều cậu vẫn thấy cậu bạn mình dưới phòng khách mà nhỉ? Hay là vào rừng rồi? Được, nếu thế thì cậu cũng vào rừng tìm luôn vậy.

- Sabo! Cậu có đó không?

Gió ào ào thốc thác, thổi một cơn mưa lá rụng xuống đầu Ace. Cậu dừng lại một lát để ngửi mùi, mùi còn khá đậm, chứng tỏ cậu ta mới đi không lâu. Mà đi đâu chứ? Đi săn thì chắc không phải rồi, kho máu dự trữ vẫn khá đầy và mấy lớp bùa giữ tươi vẫn còn hiệu quả lắm. Đi dạo? Trong cái thời tiết này? Nghe vô lý đến mức cậu bỏ ý tưởng đó ngay. Thế còn...

Khoan đã.

Ace bỗng đột ngột ngửi thấy một thứ mùi nữa, rất quen thuộc. Và rất gần đây. Cậu quyết định tạm thời bỏ qua vấn đề kia để tập trung tìm kiếm nguồn gốc mùi hương, bắt đầu từ-

Cốp.

- Này chàng tài tử, tìm tôi đó sao?

Chậm rãi xoa xoa đỉnh đầu sưng u, Ace rũ mắt nhìn hòn đá nhỏ dưới đất một lát rồi ngẩng mặt lên, nhếch mép mỉa mai:

- Quả là vậy, cô thật tinh tường, người đẹp ạ.

Trên chạc ba của cây dẻ to lớn là một thiếu nữ duyên dáng trong xống áo thướt tha, với dáng vẻ yêu kiều tựa một nymph nơi rừng sâu núi thẳm. Sắc đẹp của nàng tuyệt nhiên không phụ sự kỳ vọng của các vị thần tối cao khi tạo ra người phụ nữ đầu tiên; với mái tóc màu hạt dẻ bồng bềnh mượt mà như lụa như nhung cùng đôi mắt nai trong vắt, nàng toát lên vẻ tươi vui căng tràn nhựa sống, bất chấp sự mịt mù của đất trời đương độ chớm vào đông. Thiếu nữ mỉm cười, chất giọng ngọt ngào như muốn làm người khác tan chảy con tim lại cất lên:

- Tôi thấy anh từ xa. Anh đang tìm gì ư, hỡi Portgas D. Ace? Phải chăng là một con mồi xấu số nào đó? Hay có gã vô lại nào dám xâm phạm vào lãnh thổ của chúng ta khiến anh phải đích thân truy lùng?

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jan 27, 2023 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

(MarAce) Quand Le Soleil Se LèveNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ