10.

3.1K 224 6
                                    

Na Jaemin mở cửa nhà, thấy người liền ngạc nhiên hỏi :

"Sớm thế, thầy vừa ăn xong còn chưa rửa bát"

Cậu có kèm cặp một số học sinh có lực học còn yếu sau giờ trên lớp, tối nay chính là Park Jisung và Zhong Chenle. Hai đứa cười hề hề chào thầy rồi đi vào nhà, tự nhiên mà ngồi lên sofa. Na Jaemin lắc đầu bất lực, "Hết cái ăn rồi"

"Đến sớm chơi với thầy mà"

Cậu đi vào phòng bếp, lúc sau Jisung với Chenle thấy thầy lôi trái cây ra, cam chịu ngồi gọt vỏ.

"Em biết thầy thương bọn em"

Na Jaemin bật cười, phun ra mấy chữ "Đồ nịnh hót"

Park Jisung hay quên, suýt thì quên luôn chuyện định nói, "À thầy, cái chú đẹp trai ban sáng đợi thầy ngoài cổng trường bây giờ đang đứng dưới kia đấy, lúc nãy bọn em đi ngang qua thấy"

Na Jaemin nghe xong thì thừ người, dừng việc đang làm.

Chenle nở một nụ cười nham nhở với người thầy yêu quý của mình, tò mò vô cùng đến người này, "Thầy em đẹp trai có khác, người theo đuổi không vừa nha"

Cậu vừa ra trường, Jisung với Chenle cũng đã học lớp mười một, tuổi tác không chênh lệch mấy, đâm ra giữa thầy và trò không có nhiều khoảng cách, rất thoải mái với nhau.

Nhưng rồi Chenle phát hiện ra thầy mình có chút không bình thường, bằng chứng rõ ràng là hình như thầy Na không nghe lời cậu nói để phản ứng lại, "Thầy ơi, thầy sao đấy?"

Jaemin như bừng tỉnh, lắc đầu nói không sao. Không thể coi thường mắt nhìn của học sinh hiện tại, Jisung với Chenle nhận ra có vấn đề, vỗ ngực bảo, "Chú kia làm gì thầy à? Thầy sợ chú ấy à? Đừng sợ em bảo vệ thầy"

Na Jaemin nghe xong mỉm cười, dí nhẹ lên trán hai đứa nhỏ, "Học đi cho tôi nhờ là được rồi"

Có lẽ vì thân thiết, đôi khi Jisung và Chenle cũng quên mất Jaemin là thầy giáo, "Người kia là ai đấy thầy? Thầy như thế bọn em hơi lo"

Lo lắng thể hiện rõ trên khuôn mặt hai đứa nhóc mười bảy tuổi, không muốn học sinh lo nghĩ, Jaemin cũng không mất gì để nói thật, "Người yêu cũ thầy, khổ lắm, không sao đâu"

Mà sự tò mò của con người là một thứ gì đó rất ghê gớm, chẳng hề biết đủ mà còn muốn phát hiện thêm điều mới mẻ, "Ôi người ta lụy thầy hả thầy? Ôi thầy ơi em thấy chỉ người kia mới xứng với thầy thôi đấy, đẹp trai đi xe xịn"

Biết Lee Jeno đang ở dưới kia, Jaemin thấy lòng mình nặng trĩu, từ hôm anh trở về, có rất nhiều chuyện mà cậu không hề biết giải tỏa với ai. Vốn trước đây hay trải lòng với mẹ, nhưng chuyện này, mẹ càng không thể biết.

"Hai đứa tò mò hơi nhiều nhé!"

"Không tò mò, em biết thầy đang rất để tâm đến chuyện này" - Jaemin chỉ vài phút nghe đến có người đang đợi đã thẫn thờ rất nhiều lần.

Khi gặp chuyện phiền lòng, tuổi tác không đáng kể tới, một đứa trẻ cũng có thể là chỗ dựa dẫm cho một người lớn đang mệt mỏi mà đúng không?

[Nomin] nhiều chút cũng đã biếtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ