9

289 28 5
                                    

Anh đang nằm lười biếng trên giường đăm chiêu nhìn vào máy tính của mình. Tay cứ lướt lên lướt xuống, sau đó gõ lạch cạch tìm kiếm cái gì đó. Nhìn ra thì mới thấy anh đang nghiên cứu các địa điểm du lịch ở Thụy Sĩ. Giá cả của khách sạn, vé máy bay, phương tiện đi lại, ăn uống, anh đang chăm chú đọc rồi ghi chú lại. Anh đang lên kế hoạch cho chuyến du lịch dài khoảng 10 ngày của mình sau những ngày tháng áp lực vì công việc.

Tác phẩm mới của anh cũng đã phát hành và được đón nhận rất nhiều từ độc giả khắp cả nước, mặc dù vẫn có những ý kiến trái chiều nhưng mà đa số là từ những người không thích anh nên anh cũng không để tâm lắm. Về phía bộ phim, anh cũng đã xong khâu chọn diễn viên nên giờ còn lại đang giao cho bên hậu cần của đoàn. Anh cảm thấy bây giờ đúng là thời gian thích hợp cho việc giải toả căng thẳng và làm những điều anh thích chính là được đi du lịch và chụp ảnh.

Thụy Sĩ không phải là đất nước quá xa lạ với nhiều người, và anh cũng vậy. Anh đã luôn muốn được đến đó một lần để có thể thấy phong cảnh thiên nhiên hùng vĩ chìm trong tuyết trắng, những hồ nước đẹp lộng lẫy cùng những tòa lâu đài cổ kính.

Tính toán cẩn thận từng mức phí xong thì cũng đã mười một giờ tối. Anh uể oải tắt máy tính rồi vào phòng tắm đánh răng, bôi kem dưỡng ẩm rồi tắt đèn đi ngủ.

Hôm nay đúng là một ngày mệt mỏi của anh và cả gã. Một giờ sáng gã mới hoàn toàn xử lí xong đống giấy tờ mà thư ký nhờ anh phê duyệt. Đóng nắp bút lại, gã ngã người ra sau ghế xoa xoa đôi mắt đã sớm mệt mỏi vì phải nhìn vào giấy tờ và màn hình máy tính trong suốt nhiều giờ liền mà chẳng được nghỉ ngơi. Gã bật điện thoại lên nhìn đồng hồ, con số đã nhảy sang 01:01.

- A mệt thật, còn chưa ăn tối nữa. Chắc phải ghé GS25 mua vài cái bánh lót bụng thôi.

Nghĩ đến đây, gã lấy chiếc cặp đằng sau lưng bỏ các tập tài liệu vào bên trong. Với tay lấy chiếc áo vest được treo trên móc rồi rời khỏi văn phòng.

Xuống hầm đỗ xe, chỉ còn một mình xe gã còn ở đây. Mở cửa bước vào, gã lái xe đến GS25 gần đó mua một vài cái bánh ăn đỡ trên đường lái xe về.

- Của quý khách hết 3000 won ạ.

- Tôi gửi.

- Cảm ơn quý khách.

Gã bóc bao bì rồi cắn ngay một miếng to, leo lên xe lái về nhà. Một giờ sáng, chẳng còn nhiều người trên đường lúc này nữa. Các hàng quán cũng đã đóng cửa, ngoại trừ các tiệm tạp hoá mở 24/7 và các quán bar, club. Khung cảnh lúc này thật sự rất yên tĩnh, chẳng có tiếng còi xe cũng chẳng có điểm ùn tắc nào khiến anh thoải mái thẳng tiến về đến nhà.

Đến nhà thấy tất cả đèn đã tắt, gã thầm mừng rằng anh không thức khuya làm việc nữa mà đã chịu đi ngủ sớm rồi. Gã vứt vỏ bánh vào sọt rác sau đó đi vào nhà. Đi ngang qua phòng anh thấy cửa hé mở, gã lén lút nhìn vào trong thấy anh ngủ rất ngon giấc liền mỉm cười sau đó đi đến phòng mình mở cửa bước vào.

Cạch

Anh từ từ mở mắt ra nhìn bàn tay đang băng bó của mình, mấp máy môi nói:

kv | marriage contractNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ