Tín ngưỡng của ta là người

190 13 0
                                    

_ Ta đứng trên núi cao nhìn trời mây rất lạ ,vừa đẹp lại vừa đau ,như hoa tuyết ngày đông chạm nhẹ đã tan tành__

                    ............

Đêm dài lắm mộng , người tiều phu  miệt mài chăm chỉ đến mấy cũng chọn nhành khô vừa sức mình ,Cô hàng nước ,gánh trầu tiêm đắt khách nhường nào cũng dọn hàng khi chiều buông,và dẫu cho có yêu có tin đến bao nhiêu vẫn có chút hờn ghen đao đáo trong lòng ,như chính Zee ,bởi yêu là chết trong lòng một ít ,bởi yêu là chút hờn ghen cho cuộc tình thêm hương thêm vị ,như một bát canh cơ hồ lúc đầu là bát nước lã nhạt nhòa,khi ta thêm gia vị nêm nếm vừa ăn sẽ biến hoá thành một thức ăn tuyệt hảo ...Cả một đêm dài như thế , nhưng khi khép đôi mắt buồn ,trong lòng bậc đế vương ấy lại khó chịu làm sao ,ngay khi lời Liễu phi kia vừa dứt ,Zee đã muốn chạy ngay đến bên NuNew để tỏ tường mọi việc , nhưng sâu trong dạ ,là một bậc đế vương,Zee không cho phép bản thân phóng đoản như thế ,khi con người ta nóng giận ,khi lí trí đã phá tường chạy trốn,sẽ thốt ra những lời cay khiến người nghe mắt lệ tuôn rơi,vì thế Zee chỉ biết im lặng cố chấn an bản thân đi vào giấc ngủ,sáng mai đối mặt nhau sáng tỏ cung đường....

" Hoàng thượng giá đáo "

Bây giờ thượng triều cũng đã tan,Zee đến An Uyển điện,tâm tư rối rắm,mong cầu giải bày.phía bên NuNew nghe tin Zee ghé thăm trong dạ vui mừng khôn xiết,cuối cùng cậu cũng được gặp Zee ,chạy nhanh đến bên Zee ,một niềm vui khôn tả

" Hoàng thượng a, cuối cùng người cũng đến tìm ta "

Bắt gặp khuôn mặt anh đào ấy  ,góp nhặt thanh âm mà Zee ngày nhớ đêm mong ,trong lòng người quân tử này không khỏi an lòng

" Ta tới gặp ngươi, ngươi không vui sao "

NuNew ngã vào lòng Zee ,một cái ngã rất nhẹ nhàng,rất tự tại ,nơi ấy cậu cảm thấy rất vững trãi,giao phó cả  cơ thể trái tim này cho nam nhân ấy không lời  vãn than

" Ta vui mà , rất vui luôn,ta cứ tưởng hoàng thượng lại bỏ ta , không còn yêu ta nữa "

Cái ôm rất ấm , nhưng lòng Zee cơ hồ rất lạnh ,tâm lạnh người lạnh ,trái tim cũng tựa băng nghìn năm ,chỉ cần một câu nói xé lòng sẽ vỡ tan trăm mảnh

" Ta có  chuyện muốn nói với Vương phi các ngươi lui ra , không có lệnh của ta không được vào"

Đám hầu tì nhẹ cúi người lui ra , NuNew hoang mang nhìn Zee ,đôi tay vẫn ôm lấy nam nhân này ,Zee kéo cậu ngồi xuống giường trầm ngâm nhìn cậu hồi lâu

" Hoàng thượng, hoàng thượng, người sao vậy , người nói có chuyện muốn nói với ta là chuyện gì "

Cố chấn an bản thân , thanh âm cổ họng khô khan của Zee cũng thốt ra

" Hôm qua ngưoi đã gặp nhị hoàng tử"

Cậu nhìn Zee rồi bình thản đáp

" Đúng là ta có gặp ,đệ ấy rất tốt a , cùng ta đi dạo ,rồi kể cho ta nghe nhiều điều hay mà đệ âý gặp được trên đường du ngoạn..có chuyện gì sao ,sao người có vẻ không vui "

Ánh mắt Zee vẫn dán chặt lên người cậu , chăm chú nghe người mà hắn yêu kể về nhị hoàng tử,mà trong lòng như lữa đốt ,có nóng ,có đau có phần sợ sệt....

(Xuyên Không)| TA KHÔNG CẦN ÂN SỦNG Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ