Tách trà vỡ ,đức tin còn

182 11 0
                                    

__ Ở thế giới kia ta sống vì ta nhưng ở thế giới này ta nguyện sống vì người_

................,

Bữa cơm qua đi vẫn chưa thấy Zee ghé thăm NuNew ,dẫu có chút buồn ,chút khác lạ thế nhưng cậu luôn thấu hiểu cho Zee ,có lẽ đã yêu ,yêu một người mà nguyện ý hi sinh, chẳng phải nhanh khi vội vàng trao tim cho một ai đó ,mà là đã gặp đúng người nếu không giữ chặt trong tim , liệu gió trời ngày đông sẽ lạnh lùng cuốn đi ,liệu mai đây có còn gặp một người như thế

" Vương phi, vương phi,Nhị hoàng tử cầu kiến"

Tiểu Nat nhanh chóng chạy vào thông báo với cậu ,nhẹ gật đầu,xoay người thong thả bước ra

" Đệ chào vương phi ,đã lâu không gặp người "

Hiện trước mắt NuNew là một nam nhân cao ráo ,anh tuấn ,khí chất không thua kém gì bệ hạ

" Đừng khách sáo ,nào mau ngồi xuống"

Cậu vui vẻ mời Nanai ngồi xuống ,bảo Tiểu Nat dâng trà tiếp khách

"Hôm nay sao đệ lại có hứng đến thăm ta , không đi du ngoạn đâu sao "

Nanai cười tươi nhìn cậu , uống một hơi ,hết cạn tách trà,nhẹ nhàng đặt xuống

" Hôm nay đệ đến thăm vương phi , sẵn tiện du ngoạn An Uyển điện này không được sao "

" Được, được"

Cả hai đi dạo quanh uyển điện,cậu giới thiệu chỗ này là hoa cậu trồng ,cá ở hồ này vừa đẹp lại rất ngoan,cơ hồ đã lâu rồi chẳng được chuyện trò như thế

" Vương phi,lâu nay sống có tốt không "

Câu hỏi lưng trừng xé tan bầu không khí

" Ta vẫn tốt sao đệ lại nói vậy "

Nét mặt nhị hoàng tử căng căng đăm chiêu nhìn cậu

" Ta chỉ sợ hoàng huynh ta không đối tốt với vương phi,..."

Cậu lại cười một nụ cười rất nhạt
" Đệ xem những loài hoa càng cao càng đẹp mỗi khi trời thanh gió mát quả là tuyệt tác ,còn những loài hoa mãi nằm dưới đất bị chúng che mất sẽ dần quên lãng, nhưng chỉ cần một cơn giông qua đi , những loài hoa cao cao ấy sẽ bị quật ngã,rồi những mầm hoa bé nhỏ kia sẽ kiên cường đứng lên ,sẽ lại bắt đầu cuộc sống tươi đẹp vốn có ...ta cũng thế ,ngày xưa như loài hoa bé nhỏ bị gió đông xé nát , nhưng ta vẫn kiên cường vì hoàng thượng,để đến một ngày lúc người gặp khó khăn ,lạnh giá ta trao người một trái tim ấm , người có cảm nhận được hay không,trong lòng người sẽ tỏ ,, riêng ta vẫn thế sẵn sàng vì người ...ta nói cho đệ nghe ,bây giờ ta rất hạnh phúc vì những gì hoàng thượng đã cho ta ,....là thật lòng cũng được là dối trá chẳng sao ,bởi ta luôn hiểu người ,ta từng nói không phải là sống tốt hay không, không phải là có hạnh phúc hay không, mà là ta hiểu được lòng người ta yêu bao phần , hiểu được rồi thì an phận sống tiếp ,nhẹ nhàng bình yên thế thôi ,vì ta sợ khi hạnh phúc quá ,khi sống tốt quá ,mà cái gì quá cũng không tốt ,chỉ mong cầu vừa vặn hiểu nhau ..."

Nhị hoàng tử nghe những lời cậu nói chỉ im lặng ngắm nhìn đàn cá đang uốn lượn, nhìn cánh hoa nhè nhẹ rơi,trong lòng một chút xúc cảm rất lạ ,y đã từng mong có một người nguyện ý vì y mà hi sinh tất cả ,một người am hiểu lòng y , giờ đây cậu lại nói ra những ước vọng bấy lâu của y khiến y không khỏi đao đáo .Nếu hỏi vì sao nhị hoàng tử lại như thế là vì y đã phải lòng vương phi mà là vương phi của ngày xưa.... ngày xưa y cứ ngỡ sẽ cùng vương phi ấy sánh bước bên nhau nào ngờ không phải ,tương tư một căn bệnh rất lạ rất quen ....là đau khi thấy người mình yêu bị rẻ khinh ,..là cảm giác bất lực khi chằng thể vỗ về...y luôn hỏi vương phi ấy sống có tốt không chỉ cần một tiếng không y sẽ cướp lấy về mình , nhưng lần nào câu trả lời vẫn ngược hướng , buông hay không khi người thương nguyện ý vì người khác , buông hay không khi lại trót tơ vương người của hoàng huynh mình , buông hay không khi căn bệnh ngày một nặng, buông hay không khi đơn phương một kẽ đã có bến có bờ ........

(Xuyên Không)| TA KHÔNG CẦN ÂN SỦNG Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ