Cách làm của đứa ngốc khiến Từ Văn thấy cảm động vô cùng, nên hắn rất nhanh đã mở túi đồ ra rồi cùng đứa ngốc thay áo mới.
Hai cái áo lông vũ này vô cùng hợp diện vào tiết trời này. Ngày trước khi Từ Văn mua quần áo chỉ thích chọn màu đen và xám, khó được một lần mặc màu đỏ thẫm, chính hắn cũng cảm thấy mình bỗng trẻ thêm vài tuổi
“Từ Văn!” Đứa ngốc kéo nhẹ áo của mình rồi vươn tay nắm lấy áo của Từ Văn, tâm tình rất tốt.
Từ Văn cũng cảm thấy tâm tình mình rất tốt, nên liền duỗi tay ra xoa xoa đầu đứa ngốc: “Đi thôi, hôm nay tôi mua thịt cho cậu ăn!”
Này trước Từ Văn quá nghèo nên không muốn tiêu tiền cho mấy khoản không cần thiết, nhưng đến lúc cần phải bỏ tiền ra hắn cũng không thấy quá tiếc.
Trong thôn họ có đồ tể họ Thẩm bán thịt ở trấn trên, Thẩm đồ tể bình thường nhập thịt từ lò mổ ở trên trấn, nhưng nếu có người trong thôn tổ chức đám cưới thì ông cũng sẽ hỗ trợ giết “lợn cưới”.
Thẩm đồ tể là một người không tệ, ngày trước ông cũng vô cùng chiếu cố đến một nhà Từ Văn. Ngày xưa nhà Từ Văn khá nghèo, trên cơ bản không có thịt để ăn, Thẩm đồ tể liền thường cho họ một ít tiết lợn, vợ của Thẩm đồ tể cũng thường cầm thịt lợn đi đổi trứng gà nhà đẻ với rau tự trồng với mẹ của Từ Văn, còn thường xuyên cho thêm một phần thịt.
Sau đó khi Từ Văn mới bắt đầu buôn bán, lúc mà hắn vẫn chưa mua được xe ba bánh điện ấy, sáng nào lên trấn cũng là đi ké xe của ông, nên Từ Văn đối với ông tôn kính vô cùng.
Trời đã về chiều, thịt trên quầy của Thẩm đồ tể gần như đã hết sạch, nếu không phải sắp tới tết thì lúc này trong chợ sẽ không còn quá nhiều người.
“A Văn tới mua thịt à? Đúng lúc nay chú đang có đoạn thịt không tồi.” Thẩm đồ tể chỉ chỉ miếng thịt trên quầy nói. Thịt này là thịt đùi trước của con lợn, so với đoạn chân sau thì mềm hơn, tuy rằng thịt hơi nhiều mỡ chút nhưng bù lại vị khá ngon.
“Vậy chú cứ lấy cho con miếng này đi!” Từ Văn cũng không kén chọn, miếng thịt này nhìn qua cũng khoảng 2 đến 3 cân*, nhưng hai thằng con trai vẫn có thể chén sạch, mà cho dù không ăn hết thì vẫn có thể ướp muối ăn mấy ngày.
*1 cân Trung Quốc sẽ bằng 596,8 gam Việt Nam, tức là chỉ bằng 0,5968 kg Việt Nam thôi ó :v Còn 2 đến 3 cân chính xác là bao nhiêu bên mình thì tôi không biết đâu, tôi chỉ biết con đũy truyenfull đã reup không ghi nguồn rồi còn dám hạ bệ quàng thượng nhà tôi bằng một quả ảnh bìa không biết cũng cắp của ai thôi~
“A Văn, thằng nhóc sau lưng cháu là đứa ngốc cháu mới nhặt về ấy hả?” Thẩm đồ tể đặt thịt lên cân điện tử rồi hỏi.
“Vâng thưa chú.” Từ Văn đáp, đều là người cùng một thôn nên muốn giấu gì cũng khó, tuy hai ngày nay đứa ngốc không chạy lung tung bên ngoài, nhưng y cả ngày bám theo hắn cũng bị nhiều người trông thấy.
“Cháu nuôi đứa ngốc này có sao không? Trông nó da mềm thịt mịn như vậy hơn phân nửa là lạc đường, cháu có muốn báo công an để người ta kiếm bố mẹ hộ nó không?” Thẩm đồ tể hỏi.
![](https://img.wattpad.com/cover/325532308-288-k694901.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] Từ trên trời rơi xuống một chàng vợ
Ngẫu nhiênTên gốc: Tức phụ nhi thực bạo lực Tên hán việt: Thiên thượng điệu hạ cá tức phụ nhi (天上掉下媳妇儿) Tác giả: Quyết Tuyệt Editor: Chòi (@cheese_meimei) Số chương: 72 Tình trạng edit: đang lết Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, tình cảm, dị năng...