Chương 7: Đàn em khóa dưới

101 14 1
                                    

Sau đêm chia đội, Alex về nhà . Anh ngồi lên bàn, lấy ra quyển kỷ yếu đã nhuốm màu thời gian. Tay anh dừng lại ở một tấm hình, là khối lớp 6. Trong hình đó có rất nhiều đứa trẻ nhưng ánh mắt anh lại dừng ở một cậu bé có cặp mắt tròn xoe. Đúng vậy, đó là Jayden. Alex tình cờ gặp lại Jayden vào năm cuối cấp hai, như một sự sắp đặt, cậu vào đúng trường mà anh đang học, nhưng ngày anh phát hiện được sự thật này là ngày anh cầm cuốn kỷ yếu trên tay. 

Alex lúc đó anh đã gấp vội cuốn kỷ yếu, lấy chiếc xe đạp phóng thẳng đến trường, nhưng để rồi chợt nhận ra ngày anh đến là ngày cuối cùng của năm học. Ngoài khối lớp 9 ra thì những khối lớp khác đã nghỉ hè. Alex đứng giữa sân trường nhìn từng cánh phượng rơi, anh quyết định sải bước đến lớp Jayden từng học trong suốt một năm qua. Cánh cửa lớp khép chặt, đứng bên ngoài nhìn vào cũng chỉ thấy từng dãy bàn ghế không có học sinh, Alex cứ vậy mà mỉm cười, cậu bé năm đó, cuối cùng anh đã gặp lại, dù chỉ thông qua cuốn kỷ yếu.

Sau đó Alex với Jayden còn có dịp gặp lại tại Giọng Hát Việt, nhưng đó cũng chỉ là một sự tình cờ. Chỉ có Alex biết trong suốt những lần tình cờ ấy, cũng có một số lần là anh chủ động. Đó là những năm Đại học.

Sau khi tốt nghiệp cấp ba, Alex quyết định theo đuổi đam mê ca hát. Ngôi trường anh chọn để theo học là một trường chuyên về âm nhạc, nhưng sau đó vì một số lý do, anh chuyển qua ngôi trường mà nơi đó những năm sau chính Jayden nộp đơn vào học. Năm Jayden trở thành sinh viên cũng là năm cuối của Alex, ngày Jayden khoe giấy báo trúng tuyển trên trang cá nhân, Alex phải lấy hết can đảm để nhắn cho hội trưởng hội sinh viên năm đó để được một suất trong ban đón tân sinh viên. Một việc mà Alex không bao giờ nghĩ mình sẽ làm, bởi vì anh ngại tiếp xúc với người lạ.

Alex nhớ ngày đón sinh viên năm đó là một ngày nắng chói chang, anh cứ đứng bồn chồn tại nơi đón để đợi một người, nhưng chờ đến khi anh sắp đổi ca trực với một đàn em khóa dưới thì Jayden vẫn chưa đến. Mãi đến nhóm sinh viên cuối cùng, anh mới nhìn thấy cậu, một thân hình nhỏ bé lẫn với những người bạn cùng trang lứa. Giây phút nhìn thấy Jayden, Alex đang có việc ở tầng lầu, nhưng không hiểu sao ánh mắt anh cứ tìm đến chỗ cậu đứng. Nhìn Jayden, Alex bất giác mỉm cười.

Cứ thế Alex trở thành một đàn anh chân chính của Jayden, cũng từ đó anh tự cho mình có quyền đặt cậu trong tầm mắt. Cậu chơi thể thao, anh sẽ lén đến đặt cạnh balo cậu chai nước lạnh. Cậu ở lại học xướng âm, anh sẽ để ngoài hành lang gói xôi hay một chai nước ép nào đó. Alex chỉ lặng lẽ để đó rồi rời đi, như cách anh vẫn luôn dõi theo Jayden suốt một năm đó. Alex và Jayden, một người đi trước, một người đi sau, tuy cùng một đường đi nhưng không bao giờ gặp mặt. Trên đoạn đường đó, Jayden không bao giờ biết có một người luôn đi phía sau cậu, đặt cậu trong tầm mắt để bảo vệ. 

Thời gian dần trôi, Alex cứ lặng lẽ làm một người bạn lớn tuổi hơn bên cạnh Jayden. Cho đến một ngày trường của hai người tham dự cuộc thi hát do Thành Đoàn tổ chức, trước khi lựa ra đội đủ mạnh để đại diện trường thì trường sẽ tổ chức cuộc thi giữa các khối lớp. Tất nhiên đội Jayden và Alex được vào vòng cuối. Ngày trước khi thi đấu, chính Alex nhờ nhóm trưởng ngỏ ý sáp nhập hai nhóm lại nhưng lại vấp phải sự từ chối của Jayden. Khi nghe lời từ chối từ nhóm Jayden, Alex đã mỉm cười, anh không ngạc nhiên bởi anh biết Jayden vốn rất tự lập, cậu không muốn núp bóng đàn anh, và cũng chỉ có mỗi Alex hiểu anh chỉ muốn tạo cơ hội cho hai anh em gặp lại, và thực tế đội của anh đã đủ chiến thắng tất cả.

(Jaylex) - Nguyện nắm tay người từ thanh xuânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ