Chương 6: Quyết tâm

277 19 1
                                    

Editor: Phương Phương

Trương Giai Giai đem hai đứa nhỏ đi tắm rửa, Lý Minh Hà nhìn đám cá mà ngẩn người. Chưa từng ăn cá bao giờ nên bà không biết cá nên được xử lý như thế nào. Diệp Hiểu Mạn tắm rửa xong đi ra thì thấy một màn này.

"Nãi nãi, bà làm sao vậy?" Diệp Hiểu Mạn không rõ hỏi.

"Tiểu Mạn à, cái này..." Lý Minh Hà ngượng ngùng nhìn đứa cháu gái nhỏ này của mình, không biết nên mở miệng ra như thế nào: "Cá này nãi nãi không biết nấu."

"Nãi nãi, nếu không để con làm đi." Đối với người từ nhỏ đã tự lập như nàng thì những kỹ năng sinh hoạt nhỏ này làm sao làm khó được nàng. Nàng còn đang lo lắng nãi nãi chưa từng làm qua sẽ nấu không ngon, vậy thì sẽ lãng phí món ăn hoang dã hiếm có này rồi, phải biết rằng những con cá tự nhiên này so với mua ở ngoài chợ kiếp trước còn ngon hơn nhiều.

Nói xong liền cầm dao nhanh chóng đi làm vảy cá. Lý Minh Hà mà nhìn bàn tay nhỏ gầy cầm con dao có vẻ hơi quá khổ: "Tiểu Mạn, nếu không con nói cách làm rồi để nãi nãi làm cho."

Diệp Hiểu Mạn suy nghĩ một chút cũng thấy tốt, dù sao người chưa từng ăn qua như mình mà biểu hiện quá thuần thục thì sẽ dọa người.

"Nãi nãi, người cứ cạo vảy ở trên người con cá trước, sau đó rạch một vết ở bụng rồi lấy đồ vật ở trong đó ra, đầu cá thì bỏ mang rồi đem rửa sạch là có thể bỏ vào nồi rồi." Diệp Hiểu Mạn vừa nói vừa chỉ vào các vị trí cần được xử lý.

Quả nhiên là người quen với việc nhà, Lý Minh Hà rất nhanh đã thuần thục, bốn con cá rất nhanh được xử lý xong. Truyện được edit by Phương Phương.

Lo cho người nhà mình chưa từng ăn cá, hơn nữa đây không phải là cá lớn, Diệp Hiểu Mạn quyết định lấy hai con cá ra nấu, hai con cá còn lại đem đi ướp muối để cho bữa tiếp theo.

Cá này nên nấu như thế nào đây? Cá kho? Cá chua ngọt ? Cá nấu dưa chua? Cá hấp...Trong đầu Diệp Hiểu Mạn hiện lên các cách làm cá ở kiếp trước, nghĩ thôi đã chảy cả nước miếng. Con người nói ý tưởng thì rất phong phú nhưng hiện thực lại rất ít, nói vậy cũng không sai một chút nào. Ý tưởng dù có nhiều hơn cũng không có ích gì, ở cái thời đại lạc hậu chim không ỉa như này củi gạo dầu muối đã rất khó tìm rồi, thì đừng nói đến gia vị như giấm đường, đây là thứ mà 99% người nông dân ở đây chưa từng nghe qua. Đường là thứ quý giá mà chỉ những người giàu có ở trấn trên mới có, giấm thì đường như không có. Nghĩ đến gia vị khiến Diệp Hiểu Mạn bị đánh trở về hiện thực, vẫn là nên thành thành thật thật mà đem hấp đi.

Khi chuẩn bị nấu, nhìn quanh đồ trong phòng bếp, gừng đâu? Hành lá đâu? Loại gia vị bình thường nhất cũng không có, thật là không bột đố gột nên hồ mà.

Ôm một tia hy vọng cuối cùng, Diệp Hiểu Mạn đáng thương mà nhìn Lý Minh Hà: "Nãi nãi, nhà chúng ta có dưa chua không?"

Đây là món ăn bình thường nhất ở nông thôn, cái này chắc là có đi. Nếu không có, vậy bảo một người đến từ thế kỷ 21 như nàng làm sao nấu đồ ăn mà không có gia vị, đó không phải là nói suông à.

[EDIT] Nông gia tiểu nương tửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ