Cô bé tên Hồ Bối Bối, đang học lớp tám, trên đường về nhà ngang qua chỗ này, thấy em ấy đầm đìa mồ hôi giúp mình, tôi thấy hơi ngại, bèn giữ em ấy lại phòng tổ chức sự kiện ăn uống vui chơi, vốn là hoạt động giải trí, có rất nhiều đồ ăn thức uống.
Hồ Bối Bối hỏi ở đây đang tổ chức sự kiện gì, tôi nói sự kiện sức khỏe tâm lý, em ấy ngó nghiêng một lượt, háo hức cười nói: "Có cả cách tổ chức sự kiện tâm lý thế này cơ ạ?"
Hồ Bối Bối rất hoạt bát, rất thích cười, không hề rụt rè khi đối mặt với cả nhóm người lớn, cũng không gượng gạo, còn hòa đồng rất nhanh, khi chơi tàu phá băng phản ứng rất nhanh nhạy, còn rất giỏi điều tiết bầu không khí, cả buổi tối hôm đó đều nghe thấy tiếng cười của em ấy, sức cảm hóa cực mạnh.
Chương trình kết thúc, sau khi mọi người ra về, bác sĩ Vương công bố danh sách hai người được chọn phù hợp với nhóm tương trợ của Ngôi Nhà Nụ Cười lần này, một trong số đó là Hồ Bối Bối.
Hạt Dẻ Nhỏ thấy thật khó hiểu khi bác sĩ Vương chọn em ấy: "Em ấy có chỗ nào giống bị trầm cảm đâu? Bị em ấy chọc cười mệt luôn, hơn nữa em ấy chỉ tình cờ đi ngang qua đây thôi mà."
Bác sĩ Vương hỏi: "Khi làm trắc nghiệm từ vựng, cậu biết cô bé nhìn thấy từ nào đầu đầu tiên không?"
Hạt Dẻ Nhỏ hỏi: "Từ nào?"
Bác sĩ Vương đáp: "Bạo hành."
Hạt Dẻ Nhỏ im lặng.
Trắc nghiệm từ vựng là một bước trong sự kiện Ngôi Nhà Nụ Cười. Khi mọi người đang chơi đùa vui vẻ thì đột nhiên dừng lại, nhắc nhở họ rằng tiếp theo sẽ có hàng trăm từ chiếu lên bốn vách tường, viết ra rồi nộp lại, không được trao đổi với người bên cạnh, cũng không được cho người bên cạnh biết.
Trắc nghiệm từ vựng là một dạng phản ứng tiềm thức, những từ càng nhạy cảm, con người sẽ xử lý càng nhanh, tương tự còn có phản ứng màu sắc, phản ứng trí nhớ, phản ứng hình ảnh, phản ứng chuyển động mắt... Khi làm trắc nghiệm từ vựng, yêu cầu ghi nhớ càng nhiều từ càng tốt trong vòng nửa phút, mọi người sẽ nhanh chóng ghi nhớ những từ nhạy cảm với mình hơn. Đay là quá trình xử lý trong tiềm thức, con người không ý thức được nên sự kháng cự sẽ giảm thiểu, kết quả kiểm tra trực quan và chân thật hơn, lại còn thú vị và kín đáo.
Trong hàng trăm từ được chiếu lên tường, có một nửa là các từ tích cực như vui vẻ, hy vọng, tốt đẹp, món ngon, bánh ngọt, trai đẹp, hoa hồng, nắng ấm, thú cưng, v.v...
Nửa còn lại là các từ tiêu cực như bi thương, tuyệt vọng, chán ghét, sợ hãi, tai nạn, qua đời, màu đen, tận thế, quá hạn, v.v...
Ngoài ra còn có chút ít từ trung tính mang tính tượng trưng như không gian, tàu hỏa, nắm cửa, quần áo...
Trong trò chơi trắc nghiệm từ vựng diễn ra đột ngột này, ba từ đầu tiên Hồ Bối Bối chọn lần lượt là: bạo hành, cảm cúm, ngôi mộ.
Xuyên suốt sự kiện, trò chới trắc nghiệm từ vựng được tiến hành ba lần, mỗi lần đều chọn vào đúng lúc mọi người đang chơi đùa hào hứng nhất, đột nhiên từ vựng với kích thước, màu sắc khác nhau chiếu tán loạn đầy bốn vách tường, yêu cầu mọi người nhanh chóng ghi nhớ.
Lần thứ hai kéo dài mười giây với các từ Trung - Anh xen kẽ, Hồ Bối Bối ghi nhớ được tám từ vựng: ám ảnh, dao, tiết vịt, spider (nhện), bờ vực người khổng lồ, suicide (tự sát), chôn cất.
Phiếu điền từ vựng được viết riêng lẻ, những người tham gia không trao đổi với nhau, sau khi viết xong, mọi người có vài phút để thảo luận về những từ trên tường, nhưng không được tiết lộ từ mình viết.
Trong vài phút đó, Hạt Dẻ Nhỏ thấy rõ Hồ Bối Bối luôn tươi cười thảo luận với cô gái bên cạnh về các từ nói về bánh ngọt trên tường, còn làm ra điệu bộ ăn món bánh ngọt nào đó một cách khoa trương, trêu rất nhiều người bật cười.
Trong ba mươi chín người có mặt, chỉ có Hồ Bối Bối không viết một từ tích cực nào sau ba lượt chơi, chuyện này rất hiếm xảy ra, phản ứng trong tiềm thức thường có quan hệ với tình trạng hiện tại, trắc nghiệm từ vựng được tiến hành khi mọi người đang vui vẻ nhất, nói sao cũng phải thấy một hai từ tích cực.
Lúc đó, Hạt Dẻ Nhỏ được yêu cầu tham gia thử nghiệm để đối chiếu kết quả, trong lần trắc nghiệm từ vựng mười giây, cậu ấy nhớ được chín từ: bánh rán, joker (Chú hề), ngủ, bác sĩ, fruit (trái cây), cam cúc, universe (vũ trụ), trò chơi, nhà vệ sinh.
Khác biệt rất rõ rệt, Hạt Dẻ Nhỏ ghi lại đa số là từ tích cực, sau đó là từ trung tính, ít nhất là từ tiêu cực.
Bác sĩ Vương nói, sau khi sự kiện kết thúc, trong lúc chúng tôi dọn dẹp, anh ta đã giữ Hồ Bối Bối lại, hỏi em ấy có bằng lòng làm bài kiểm tra trầm cảm hay không, em ấy đã đồng ý, kết quả kiểm tra là trầm cảm nặng, nhưng cả khi trả lại bài kiểm tra cũng tươi cười, còn không ngừng khen ngợi bác sĩ Vương, nói sự kiện rất thú vị, lần sau có thể dẫn theo bạn đến cùng không?
Nghe xong, tôi cũng hiểu ra: Hôm nay em ấy không phải tình cờ đi ngang qua.
Hồ Bối Bối chắc hẳn đã biết đến sự kiện Ngôi Nhà Nụ Cười được tổi chức tại đây từ trước nên cố ý ghé qua, khi đang ở ngoài do dự có nên vào không thì gặp được tôi, bèn thuận theo đà nhận lời vài trong.
...
Hiii~ mình quay trở lại rùi đêy. Tại dào lày mình có hơi bận với lười một chút nên không ra chương... Cho mình sorry nha~ Có gì mình sẽ cố gắng chăm ra chương hơn cho các bạn nhá!
Rất rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình~
__ Chỉ đăng tại Wattpad __
BẠN ĐANG ĐỌC
HỒ SƠ TÂM LÝ HỌC __ TÂM THẦN HAY KẺ ĐIÊN
Short StoryĐây là một số câu truyện được phóng theo kinh nghiệm của chính bản thân tác giả khi thực tập tại bệnh viện tâm thần. tác giả tên : Mục Qua Được Ngọcc chuyển từ sách sang đây mong được sự ủng hộ từ mọi người _ Chỉ đăng tại Wattpad __