Tiếng chuông cửa không ngừng vang lên, Build mơ màng bị đánh thức mới biết giờ này đã trễ lắm rồi.
Rờ qua bên cạnh, không thấy Bible đâu, em cảm giác có chút mất mác trong lòng nhưng cũng đành nhịn xuống.
"Em yếu đuối thành ra cái bộ dạng này rồi vẫn không thể có được một sự dịu dàng lúc không lăn giường từ anh à?"
Vừa đặt chân xuống dưới nhà đã thấy Jo mang một thùng sữa cao cấp trên vai vào trong.
Em đỡ lấy eo mình thấp giọng hỏi han.
"P'Jo đêm qua anh về nhà bình an không ạ?"
Cũng biết cách hỏi đó, Jo còn muốn vặn đầu hai đứa tụi bây đây này. Anh không trả lời liền, chỉ bỏ hết sữa hộp vào tủ rồi ngồi xuống ghế nói với vẻ mặt đau đớn.
"Nhờ ơn Build quên dặn Bible và nhờ Bible nó mặc xác anh đi bộ mấy chục cây số về nhà, nên chân anh vẫn ổn, còn đi lại được, cảm ơn nhiều".
Không có miếng nhột nào ở đây cả, em nhướng mày chỉ biết cười cho qua chuyện. Ai bảo anh nói xấu người khác chi, đâu cũng là cái mồm hại cái thân mà thôi, không trách em được.
Build thầm nghĩ trong bụng là thế nhưng lúc mở miệng đã vô cùng áy náy.
"P'Jo đừng giận, em bù đắp bằng bữa trưa ngon lành nhá?"
Thôi thì đèn nhẹ cho mấy món ăn vậy. Build vừa mang thịt ra thái nhỏ muốn rửa để ướp gia vị thì Jo lại lên tiếng.
"Dễ thương như em dâu có phải tốt hơn không? Nhà có bé cưng ngoan muốn chết không ưng lại chạy ra bar pub kiếm bồi rượu phát dục, thằng em trai của anh đúng là có mắt như mù".
Phập! Tiếng con dao phay đang thái thịt ủi nhẹ từ trên xuống thớt vang lên thật lạnh sống lưng.
Build tay trái cầm thịt, tay phải vác dao quay đầu lại hỏi.
"P'Jo! Anh vừa nói gì cơ? Bible thực sự đi bar cái giờ này?"
Đầu chỉ chỉ mới gật nhẹ thì Build chỉ dạ một cái nhưng bộ mặt lại vô cùng muốn giết người tiếp tục công việc.
Em quả nhiên bị kích động, không thèm rửa thịt nữa mà trực tiếp cho vào nồi nấu luôn.
Một lúc sau, Bible cũng đã về đến nhà, em chỉ gật đầu chào như một phép đương nhiên đối với chủ của mình rồi dọn đồ ăn ra bàn, cư nhiên lại không ngồi cùng mà chỉ đứng sau góc bếp uống sữa.
Bible thấy lạ, Build hôm nay ít nói lại có vẻ buồn bực. Anh hắng giọng.
"Lại đây ăn cơm".
Build không lại, em không phải cãi lời anh, vì biết Bible thích kiểu người ngoan ngoãn, nhưng em cũng không có đủ sự nhục nhã để nghe lời anh.
"Em uống sữa no rồi, hai người ăn đi, xong thì em dọn rửa".
Có phải là hôm qua cưng chiều quá nên nay lại giở chứng không biết phép tắt rồi hay không?
Anh chẳng để tâm nữa, trực tiếp mặc xác Build tiếp tục dùng bữa.
Sau khi Build từ trên lầu cúi gầm mặt xuống tới bàn dọn dẹp thì Jo cảm thấy người mình có chút lạ lạ, anh hít một hơi hắc mạnh rồi hỏi Bible.
BẠN ĐANG ĐỌC
Nếu không phải là em//BibleBuild.
Fanfiction🍒"Rời đi không nỡ nhưng ở lại thì anh ấy không thương". 🍒"Sao biết không thương? Em đẻ tôi ra hay sao mà rành thế?" 🍒Có những người nhìn vậy chứ không phải vậy! Trước đắc tội coi thường sau này sẽ hối hận không kịp.