-CỦA ANH! THỨ NÀY ĐEM TRẢ LẠI CHO ANH! THỨ CHẾT TIỆT ANH CẦN ĐỀU CÓ TRONG ĐÂY ĐẤY! CẦM ĐI! LẤY ĐI! MANG HẾT ĐI! Rồi trả lại cho tôi...trả lại cho tôi trái tim đã yêu thương anh! Trả lại cho tôi đi! Lương Xuân Trường...trả lại cho tôi...cầu xin anh!
Tuấn Anh gào lên khi ném một vật chỉ nhỏ bằng chiếc bút vào người Xuân Trường rồi bất chợt bật khóc nức nở. Cả người anh đổ khuỵu xuống nền đá lạnh.
-Anh biết không? Tôi chẳng biết gì về cái trò bẩn thỉu anh làm bên ngoài vòng pháp luật! Có biết tôi cũng nào có quan tâm nữa! Tâm can tôi đã dành hết cả cho anh rồi, việc gì tôi phải để tâm đến cái thứ mà tôi dành cả đời ra cũng không thể đào tới cơ chứ? Vậy thì tại sao? Tại sao chứ hả? TẠI SAO ANH PHẢI ĐÀY ĐOẠ TÔI NHƯ THẾ NÀY CƠ CHỨ?
-Tuấn Anh! Em mau đứng lên! Đừng ngồi dưới đất, sẽ lạnh!
-Đừng diễn nữa! Mau hạ màn đi! Đừng làm tôi ngộ nhận thêm về cái thứ tình cảm giả tạo anh mang cho tôi nữa!
-Tuấn Anh, tình cảm tôi dành cho em không có nửa lời giả dối!
-Được, nếu là thật, anh đem trả lại cho tôi trái tim đem đến chỗ anh đi! Mau làm đi? Anh chần chừ gì nữa? Hay anh mong muốn tôi mang theo cái bí mật chết tiệt ấy xuống mồ?
Trong hoàn cảnh này, Tuấn Anh hoàn toàn bị kích động, không có tự do, sau lần chiếc máy ảnh bị vỡ, Xuân Trường luôn cẩn thận cho người theo sát anh từng chút một, còn chặt chẽ hơn cả sau khi anh phát hiện ra bí mật động trời từ hắn. Rằng Lương Xuân Trường là người trong bóng tối, đối với thế giới ngoài kia hắn làm không biết bao nhiêu chuyện tày trời mà Tuấn Anh chỉ vô tình tọc mạch tới việc của hắn.
.
.
.
.
.
.
-Tôi muốn nói chuyện riêng với cảnh sát Hoàng!
-Cậu Tuấn Anh! Cậu đừng làm khó chúng tôi, cậu chủ dặn...
-Được rồi chú Quân, tôi sẽ đảm bảo an toàn cho Tuấn Anh, chúng tôi chỉ nói chuyện một lát thôi!
Nghe lời cam đoan của Văn Hoàng, vị quản gia lẳng lặng cúi đầu rời phòng khách.
-Đã lâu không gặp, đồng chí cảnh sát Nguyễn Văn Hoàng! - giọng điệu của Tuấn Anh vang lên đầy mỉa mai, đặc biệt nhấn mạnh bốn chữ "đồng chí cảnh sát"
-Chiếc USB này gửi đích danh cho tôi e là có ý đồ từ anh! - Văn Hoàng đặt trước mặt Tuấn Anh một chiếc USB mà hắn mới nhận được từ một địa chỉ lạ cách đây 1 ngày
-Trong đó nếu như đúng như Lương Xuân Trường nói thì nó chứa hình ảnh hắn và vài tên đàn em đang phi tang một cái xác của một tên xấu số nào đó thì một tên xấu số khác là tôi đây vô tình chụp được! Thoạt đầu xem sẽ không thấy đâu nhưng nếu chỉnh sáng chỉnh tối một chút là có thể thấy rõ. Nên tôi nghĩ bản thân nên có một phép thử, nếu như anh không phải người của Lương Xuân Trường, chắc giờ này tôi đang ngồi viết tường trình ở phường, bằng không anh sẽ đến tìm riêng tôi!
BẠN ĐANG ĐỌC
[0611] ANGEL IN THE DARK
FanfictionEm là thiên thần ngoài ánh sáng còn tôi là kẻ tội đồ trong bóng tối. Tôi khao khát em, khao khát vấy bẩn em, khao khát đem em hoà vào bóng đêm tội lỗi không từ một thủ đoạn. Lương Xuân Trường x Nguyễn Tuấn Anh WARNING: Giới hạn độ tuổi, truyện có mô...