Chap 15

494 29 8
                                    

Lâu rồi mới được chạm vào cha của mình, Yuer vùi đầu trong lòng Vegas nghe cậu nhỏ nhẹ nói chuyện với mình. Đứa nhỏ đang yên lặng phút chốc tâm tình lại dâng trào, mũi chua lè đôi mắt nong nóng, nước chảy không ngừng.

Con bé rất muốn cha, rất sợ lỡ đâu buông tay cha sẽ trốn đi mất. Từ nhỏ đến lớn không biết vì điều gì, rõ ràng mỗi ngày cha luôn ở bên giường chăm sóc bé nhưng cha lại không giống ba, sẽ không ôm bé nhẹ nhàng hôn, sẽ không cùng bé chơi đồ chơi, cũng không kể chuyện cổ tích cho bé nghe. Cha chỉ luôn ngồi bên cạnh hỏi bé muốn cái gì, nếu như bé lắc đầu, cậu sẽ cười cười sờ đầu bé rồi đứng dậy rời đi.

Bé cảm thấy được cha rất thương bé nhưng tại sao cha giống như...bất kì lúc nào cũng sẽ bỏ đi.

Bé liều mạng ôm Vegas, nắm chặt lấy quần áo của cậu như một con Koala ngẩng đầu nước mắt lưng tròng nhìn cậu, tội nghiệp nói: "Cha ơi, Yuer không bao giờ đòi ăn trứng gà non nữa..."

Nói xong liền vùi mặt vào ngực Vegas nức nở nói: "Yuer nhớ cha lắm...con thương cha lắm... cha đừng đi đâu nữa nha..."

Vegas nhiều lần hứa với con gái sẽ không rời đi nữa, Yuer mới bình tĩnh trở lại. Cậu để bé xuống nhưng bé vẫn bám dính lấy Vegas không cho người khác ôm.

Không chỉ ôm, con bé còn vòi Vegas phải đút cơm cho bé, Kinn bực bội không chịu được. Người mà anh nâng niu che chở như vật quý bị nhóc con này bắt làm cái này làm cái kia.

Nhưng Bà Li vẫn còn ở đây, Vegas còn rất vui vẻ ân cần chăm con, anh có bực cũng không có chỗ xả chỉ có thể ngồi bên cạnh phụ giúp Vegas, trong lòng thì tìm cách dạy dỗ lại Yuer.

Bà Li vẫn không thích nói chuyện với cậu cho lắm, nhưng ít ra không giống trước mỗi câu đều là châm chọc khiêu khích, thực tế là bà chả biết nên mỉa cậu cái gì. Mỗi khi biểu tình và lời nói của bà có chút sắc bén, Kinn sẽ nhìn đĩa rau của bà rồi bảo mẹ ăn nhiều một chút đi.

Chặn miệng mẹ anh xong, Kinn chọn mấy món thanh đạm đút cho Vegas, cậu nhiều lần từ chối nhưng vì còn phải chăm cho Yuer không tiện né tránh, chỉ đành há miệng mà ăn. Cậu nhai trong vô thức, hàm nhỏ gầy chuyển động như động vật gặm nhấm, vừa ăn vừa nói cám ơn Kinn.

Kinn nhìn mặt cậu muốn lại gần hôn một cái, nhưng mà mẹ và con gái còn ngồi đây nên thấy không ổn lắm. Anh thì không quan tâm nhưng chỉ lo con cá này nhát gan sợ mất mật, vì vậy chỉ nuốt nước miếng buồn bực tiếp tục ăn cơm.

Anh cảm thấy thiệt thòi ghê.

Vegas đút Yuer ăn hết một chén cháo cá tuyết nấm hương, thì quay sang nói với Kinn mình vào phòng rửa tay một chút.

Trước mắt Kinn cậu rời đi rất vững vàng, xác định anh không nhìn cậu nữa bước đi của cậu liền loạng choạng.

Đẩy cửa vào phòng rửa tay, cậu cúi người xuống nôn ra hết những gì vừa ăn, trong đống hỗn độn còn lẫn chút máu.

Nôn quá nhiều khiến cậu bị khan cổ họng mà ho không ngừng, đến mức thở không nổi. Trước mắt cậu biến thành màu đen, chân như nhũn ra chỉ có thể dùng tay bám chặt lấy ống nước bên cạnh mới không bị té ngã.

[KinnVegas] [ 不堪言 ] EpiphanyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ