Chương 4: Lần đầu (1)

3.8K 117 8
                                    

Chương 4: Lần đầu (1)

Đêm xuống, Tống Tạ Thần đưa Kỷ Thanh vào khách sạn.

Anh vặn một chai nước, sau khi uống một ngụm trước, anh lại đưa chai cho Kỷ Thanh.

Anh cúi người mở vali, lấy áo ngủ của Kỷ Thanh ra, nói: “Quần lót và tất anh đã chuẩn bị hết cho em rồi. Còn mấy bộ quần áo khác, ngày mai sẽ được gửi tới.”

Kỷ Thanh nhỏ giọng “Ừm” một tiếng.

Sau đó hai người chia nhau đi tắm, đợi đến khi ngồi xuống giường rồi thì lại không biết nên làm gì.

Thực ra trước kia hai người cũng đã từng chung chăn gối, lúc thì ở trong phòng ngủ xa hoa của Tống Tạ Thần, lúc thì ở trong phòng người hầu của Kỷ Thanh.

Nhưng hai người vẫn không có nhiều tiếp xúc thân mật, chỉ giới hạn ở những nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước và ôm nhau.

Mà tính cách cả hai cũng hơi trầm, không thể nói mấy lời thô tục không kiêng nể gì giống như Tống Dư, cũng không thể biểu đạt tình cảm một cách nồng nhiệt.

Tống Tạ Thần nằm lên giường, dang tay ôm Kỷ Thanh vào lòng, hôn hôn tai cậu: “Có phải hơi lạnh đúng không? Để anh ôm em.”

“Vâng.” Kỷ Thanh ôm eo Tống Tạ Thần, dán mặt lên ngực anh, tiếng tim đập mạnh mẽ hữu lực của Tống Tạ Thần vang lên bên tai cậu hết lần này đến lần khác.

Dường như không biết làm gì, hai người lại lấy điện thoại của mình ra xem.

Kỷ Thanh nhìn thấy Tống Dư cập nhật trong vòng bạn bè, lại là mấy tấm ảnh trên giường của hắn và Lâm Thính Kha, còn kèm thêm mấy dòng: “Tiểu Kha đi công tác rồi, có thể đêm nay sẽ về, mau về làm tớ đi! Yêu cậu, nhớ cậu, tớ yêu Tiểu Kha nhất.”

“Bình luận cho nó một câu, ngày nào cũng đăng mấy cái đó, không sợ bị khóa tài khoản à?” Giọng nói của Tống Tạ Thần vang lên trên đỉnh đầu cậu.

Kỷ Thanh hơi hoảng sợ: “Cái gì?”

Tống Tạ Thần lấy điện thoại cậu: “Đưa anh, để anh bình luận cho nó giúp em.”

Nói rồi, anh nhanh chóng gõ mấy chữ kia: Ngày nào cậu cũng đăng mấy thứ này, không sợ bị khóa tài khoản à?

Kỷ Thanh cướp lại điện thoại: “Ơ, sao anh lại gửi đi rồi?”

Việc Kỷ Thanh và Tống Tạ Thần ở bên nhau hai người vẫn luôn giữ bí mật, thân phận của họ cách nhau quá xa, nếu như bị người ngoài biết được, e là sẽ tạo nên gợn sóng không nhỏ.

Kỷ Thanh vừa định xóa cái bình luận này đi, Tống Dư lại trả lời cậu rất nhanh: “Tiểu xử nam nhà cậu thì biết cái gì?”

Phản hồi này của Tống Dư làm mặt Kỷ Thanh đỏ bừng.

Tống Tạ Thần cười cười, thơm má cậu: “Tiểu xử nam thì làm sao, tiểu xử nam là không được bình luận à?”

Tống Tạ Thần ôm cậu sát lại, nói bên tai cậu: “Anh cũng là xử nam, không thì, hai chúng ta cùng nhau phá thân đi?”

Kỷ Thanh mở to mắt nhìn anh, hiển nhiên cậu không ngờ Tống Tạ Thần vậy mà vẫn chưa làm loại chuyện này.

[ĐM/SONG TÍNH] Sáng sớmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ