5. Draco Malfoy

1.2K 99 2
                                    

Thứ Sáu

Tôi nghĩ rằng mình đã bị điên hay là bị lẫng sau cái ngày sinh nhật mà tôi mong nhất, vì sao?

Vì mẹ Narcissa nói mặt tôi trông yêu đời cực kỳ, rồi còn hay cười cười một mình.

Tôi chưa từng có biểu cảm như thế.

Biểu cảm đấy của tôi sẽ tạo cơ hội cho sự nghi hoặc của Pottah, mong cho cậu ta không nghĩ gì bậy bạ, rồi lại đẩy vào tôi mà oán trách. Cơ mà, tại sao tôi phải sợ chứ, chỉ cần vẫn né tránh và trêu cậu ấy như trước là được rồi, sao lại sợ đúng chứ?

Không. Không đúng, tôi đâu thể như trước được nữa, miệng tôi nói này nói nọ thì được nhưng lúc thực hành thì lại không thể.

Không phải tình trạng của mỗi tôi.

Tôi hiện tại đang ở một cái hồ, gần trường Hogwarts - nơi mà tôi đang phát triển cái tương lai cho cái thế hệ tiếp theo hay còn gọi là thế hệ mới ấy - thực sự vào đấy tôi cũng chẳng thấy sự khó khăn nào trong việc học tập, chỉ vào cầm cây đũa vung vung vài cái là xong, còn mấy tiết thực hành lại càng dễ hơn đối với tôi nữa ấy.

Đại đa số tôi nghe người khác đồn đến Granger còn đứng sau tôi top mấy đứa học giỏi nhất Hogwarts cơ, tôi đứng top đầu, đấy là điều mà một Malfoy không thể không thực hiện được.

Tuy chẳng thấy tôi học đâu nhiều, nhưng mà tôi học kiểu một cách giống như là mất tăm ấy, tôi mà cầm cuốn sách lên học cứ như rằng là mọi người nói tôi đi trốn, mặc cho dù tôi lại ra cái Hồ Đen của trường, tôi thích ở gần nó vì yên tĩnh, đa số chỉ có tôi ngồi đây, còn người khác chẳng dám lại gần.

Tôi định sẽ viết cái nhật ký, nhưng lại thôi vì tôi sẽ chẳng có thời gian rảnh để mà chăm cập nhật ngày mới trong cái cuốn nhật ký đấy. Thời gian nghỉ ngơi lấy một lần cũng chẳng có, hơi đâu mà đi lo cho nó, bản thân tôi còn chưa xong kia mà.

Nhưng tôi vẫn sẽ lo cho Pottah.

Đó là trọng trách một 'người chồng tương lai' của Pottah, tôi sao cũng được miễn rằng là cậu ấy ổn thì tôi sẽ không còn gì phải lo. Cơ mà tôi nói vậy thì vẫn hơi sớm, chưa chắc cậu ấy đã chịu tỏ tình với tôi với lại, chưa chắc tôi đã có cửa để sánh bước với cậu ấy đâu?

Thật lòng mà nói thì, khi mà ngồi cùng với Hồ Đen thì những suy nghĩ tiêu cực cứ ập đến với tôi, thành ra mặt tôi lúc nào cũng u ám và mọi người nói tôi giống như là vừa giết người xong vậy.

Chuyện đó sẽ không xảy ra.

Tuy đôi khi tôi cũng muốn giết người, nhưng mà vậy thì thất đức quá, nên tôi lại phải kìm xuống.

À, không phải là tôi hết bệnh mới đến trường học nhé, đây là tôi ra ngoài hưởng thụ không khí, và vô thức đến đây thôi. Cơ mà sau khi kết liễu cuộc đời của ông già không có mũi ấy thì trường bảo sẽ cho học sinh nghỉ ngơi một tháng lận, giờ mà có ai đi học thì chỉ có Granger máu bù-. Không được, tôi không nên nói thế trước mặt Pottah.

Cậu ta sẽ cho tôi thưởng thức một món ăn mới mang tên 'cú đấm yêu thương' thẳng vào cái mồm của tôi, và món đấy do chính tay cậu ta làm ra, tôi xin phép được 'chê'.

[DraHar / Drarry] Giống Như Bùa YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ