Hôm nay Wheein kết thúc lịch trình sớm hơn dự kiến, thế nên nàng định sẽ chạy qua chỗ em, chờ em tan làm rồi cùng nhau đi ăn tối. Hyejin có buổi chụp hình từ sáng, hẳn là em sẽ rất mệt, Wheein rất nhanh liền mua xong một bó hoa nhỏ, một cốc cà phê cùng một hộp bánh ngọt, giờ thì đi gặp em thôi.
Đến nơi, bầu không khí có chút náo nhiệt
- Hyejin đẹp quá nha
- Hai người rất hợp nhau đó
- Đứng sát vào nhau một chút
- .....
Tiếng người này người kia liên tục vang lên, đủ thấy họ đang phấn khích thế nào. Wheein khó khăn lắm mới chen lên được một chút, thế nhưng nàng ước rằng giá như mình không quá nhớ em, giá như mình đừng vội vàng muốn nhìn thấy em ngay lập tức, giá như mình có thể ngồi ở kia chờ em tan làm. Trước mắt nàng là hình ảnh người đàn ông đang ôm lấy cái eo nhỏ xinh của em, còn người con gái nàng yêu mặc bộ bikini màu đỏ cắt eo rất đẹp, ngượng ngùng tựa đầu vào vai người kia. Rõ ràng trông rất thu hút, bằng chứng là những tiếng khen ngợi không ngớt, thế nhưng đối với Wheein thì lại như một sự trừng phạt, nàng cảm thấy muốn trốn chạy khỏi đây. Ngay bây giờ.
Đánh rơi những thứ đáng lẽ sẽ được dành cho em, Wheein quay đầu bỏ chạy. Nếu còn ở lại, nàng không biết mình sẽ làm ra loại chuyện gì nữa, không được, nàng không được làm ảnh hưởng đến công việc của em
- Ơ Wheein em đến đây lúc nào thế? Ơ em đi đâu vậy?
Tiếng ai đó vang lên, đánh thẳng vào đại não của Ahn Hyejin, khiến em ngay lập tức rơi vào hỗn loạn. Wheein ở đây? Wheein của em ... đã nhìn thấy gì rồi?
Hyejin chỉ kịp khoác vào chiếc áo dài qua đầu gối, em cố gắng chạy ra ngoài, nhưng Wheein đã đi mất.
- Hyejin, cái này của Wheein làm rơi
Một chị staff đưa cho em một bó hoa không còn nguyên vẹn, còn có cà phê và bánh ngọt mà em thích. Là Wheein thật rồi. Giờ thì em chuyển sang lo lắng cho nàng khi lái xe về với tâm trạng như thế. Nhấc điện thoại gọi cho nàng nhưng không có tín hiệu, Hyejin thở dài. Lần này em sai rồi.
- Chị, em nghĩ em phải về trước đây, em không yên tâm để Wheein một mình
Em nói với chị quản lý, nhận được một cái gật đầu. Dù sao đây cũng là set chụp cuối rồi, xem như kết thúc sớm một chút.
- Chị đưa em về
- Không cần đâu, chị giúp em chào mọi người là được. Em đi đây
Em chạy về thẳng nhà riêng của Wheein, nhìn thấy chiếc xe quen thuộc mới yên tâm được một chút. Được rồi, chỉ cần Wheein của em an toàn, sau đó muốn phạt em thế nào để tùy ý Wheein quyết định.
Cả căn phòng rộng lớn chỉ có một người con gái đang ngồi quay lưng lại với em. Wheein không phải kiểu người khi tức giận sẽ đập phá đồ đạc, cũng không phải kiểu người sẽ điên cuồng gào thét hay chửi bới, Wheein sẽ chỉ đơn giản là ngồi một mình, nàng không thích bị làm phiền. Hyejin đau lòng, hẳn Wheein phải mệt mỏi lắm. Tình yêu giữa hai người con gái vốn đã rất khó khăn, em và nàng còn là người nổi tiếng, vậy nên lại càng trân quý. Thế mà em cứ hết lần này đến lần khác đánh mất niềm tin của nàng, em không xứng với tình yêu của Wheein