Sáng hôm sau, Wheein dậy sớm mua đồ về chuẩn bị làm bữa trưa. Vì sao lại là bữa trưa? Vì cái con sâu rượu kia dù em lay thế nào cũng chẳng chịu dậy. Hôm nay cả bọn được nghỉ nên hai bà chị quý giá của em đã vi vu từ sáng sớm rồi, em đành phải đi một mình vậy. Tay xách nách mang một đống đồ, trời ạ, ai không biết chắc còn tưởng em khuân hết cả cái siêu thị về nhà. Tất cả là tại cái tên đáng ghét kia, ai bảo gầy đến như vậy, đã thế trong nhà cậu ta còn chẳng có cái gì ăn được, mở tủ lạnh thì chỉ toàn nước lọc, bình thường cậu ta sống bằng cái gì vậy chứ. Wheein ngồi xếp hết chỗ đồ vừa mua vào tủ lạnh, em còn mua rất nhiều thịt bò mà Hyejin thích, tiện tay mua thêm ít đồ ăn vặt nữa, dù sao ngày nghỉ cũng chẳng đi đâu, ở nhà ăn vặt xem phim cũng là một ý tưởng không tồi.
Nấu nướng một hồi cũng hoàn thành xong mấy món đơn giản, nhìn qua toàn món nó thích ăn. Em bày biện xong xuôi mới vào gọi Hyejin dậy, ăn xong rồi ngủ tiếp cũng được, ngủ lâu quá cũng không tốt tí nào.
- Hyejinie, dậy nào, cậu ngủ nhiều như vậy sẽ mệt đó
- Uhm ~ Wheeinie
- Dậy cùng tớ ăn cơm, tớ thật sự rất đói
Nó mơ mơ màng màng mở mắt, đầu nó vẫn còn ong hết lên, thật mệt chết đi được, lần sau nó sẽ không uống nhiều như thế nữa. Wheein đưa tay đỡ nó ngồi dậy
- Sao rồi? Cậu ổn chứ? Có khó chịu không?
- Tớ không sao, cảm ơn cậu
Nó định hỏi sao Wheein lại ở trong phòng nó, nhưng nhớ ra nó đang tránh mặt Wheein nên nhanh chóng tìm cớ rồi chuồn đi mất
- Nhanh nhé, tớ đợi cậu cùng ăn
Ừ nhỉ, nó đang ở nhà thì còn có thể chuồn đi đâu được nữa. Thở dài, nó đành nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi ra ngoài, nó cần phải ăn trước đã.
- Cảm ơn vì đã nấu cho tớ
- Cậu cứ định cảm ơn mãi đấy à? Nếu muốn cảm ơn tớ thì ăn nhiều vào, kết thúc quảng bá rồi không cần phải ăn kiêng nữa
Em gắp cho nó mấy miếng thịt bò, tiện tay đẩy bát canh về phía nó, giục nó mau ăn. Suốt bữa ăn em chỉ im lặng nhìn nó, cũng không hỏi vì sao nó lại đi uống nhiều như vậy. Hyejin cũng yên lặng ăn những gì mà em đưa cho, nó vừa thấy hạnh phúc vừa thấy buồn. Wheein cứ quan tâm nó thế này làm sao nó từ bỏ em được.
Ăn xong nó tranh phần dọn dẹp. Không khí trong nhà có vẻ im lặng, nó đang tự đấu tranh dữ dội. Nếu bây giờ ở cùng một chỗ với Wheein thì sẽ rất lúng túng, nhưng em chăm sóc nó cả đêm, lại còn nấu ăn cho nó nữa, nếu nó bảo em về chắc em sẽ buồn lắm. Làm sao đây?
- Wheein ah, hôm nay được nghỉ cậu không ra ngoài à?
- Cậu muốn ra ngoài sao? Tớ đi với cậu nhé
- À không cần đâu, tớ đi có việc chút, nếu cậu không thấy chán thì cứ ở lại đây nha
Nó lại định bỏ em ở đây à? Tại sao thích em lại không muốn ở cạnh em cơ chứ? Suy nghĩ Hyejin không muốn ở cùng một chỗ với mình khiến Wheein nhíu mày thoáng chút khó chịu, nhưng em vẫn hướng nó nhẹ giọng
![](https://img.wattpad.com/cover/336342683-288-k212478.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Jung Wheein ~
Cerita PendekChỉ là thích Wheein nên viết mấy dòng - Viết bởi iamduwas -