Chap 1

2.9K 64 7
                                    

Nguồn : Eiry_Chii

Truyện kể rằng có một anh CEO họ Jeon đang cất giữ trong nhà mình một chiếc mèo đáng yêu và.... đanh đá hết phần thiên hạ.

   Nhưng ai bảo người t đáng yêu quá chi? Đanh đá nhưng cũng rất ngoan nên luôn được anh họ Jeon cưng như trứng.

    Cứ mỗi khi về nhà là mọi mệt mỏi lo sau đều tan biến, bởi con mèo nhỏ kia quá được lòng anh, khiến anh u mê không lối thoát.
   Giống như chiều hôm nay, khi anh tan làm về thì đã có một chú mèo đứng chờ sẵn ngay cửa rồi.
 
   " Jeon Jungkook ah~~ chào mừng anh iu về nhà " - chất giọng ngọt ngào vang lên khiến trái tim của Jungkook muốn bay ra ngoài, để người ta thấy anh đang rung động cỡ nào.

   " Chào em, tiểu bảo bối "

   Bàn tay thon dài đưa lên xoa xoa mái tóc mềm mềm đen nhánh.

    Nổi tiếng là lạnh lùng ít nói, nhưng ở gần cậu nhóc này thì anh hoàn toàn sụp đổ hình tượng....
 
   " Hì hì, vào ăn cơm thôi, Jiminie đói bụng rồi nè" - cậu đưa tay lên xoa xoa bụng để thể hiện cái đói của mình.

   Bất lực trước con mèo lắm trò này, Jeon Jungkook chỉ biết đưa tay bế luôn con mèo kia vào phòng khách. Cái kiểu bế bổng ngang hông cùng với cái thân hình bé bé kia thì người ta nhìn vào lại nghĩ Jungkook đang bế một em bé mất. Nhưng mà em không có quan tâm đâu nha, em chỉ trẻ con với Jeon Jungkook thui.

  Cảm nhận được cái đầu tròn đang cựa quậy  ngay cổ, Jungkook phì cười, sao mà đáng yêu vậy nhỉ.?

  Vào tới nhà, sau khi tấm rửa sạch sẽ xong , bước ra từ phòng tắm, anh đã thấy mèo nhỏ ngồi chờ sẵn bên giường rồi. Jimin thấy anh liền nhướn người lên, chuẩn bị cho một cú bậc nhảy của mình, sẵn sàng đáp vào người anh.

  Trái tim một kần nữa như muốn nhún ra vì sự đáng yêu vô đối này. Ai chịu được chứ Jeon Jungkook này thì phải chịu thua trước chiếc mèo moe moe này.

   Khi mà đã xuống tới bếp, 2 con người một lớn một nhỏ vẫn không ngừng quấn lấy nhau. Jungkook ôn nhu cầm bàn tay bé xíu mũm mĩm của Jimin cùng rửa tay ngay bồn.  Tay sạch sẽ thì mới lên ghế ngồi.

  Dạo này Jiminie có vẻ là hơi không khoẻ. Trời đã vào mùa lạnh mà ngày nào con mèo này cũng chạy long nhong ngoài sân chơi đùa hết. Bởi vì cái lý do đi học về sớm hơn Jungkook tận 1 tiếng đồng hồ nên chán, muốn ra vườn chơi.

  Cũng do cái chuyện đó mà mấy ngày nay Jiminie nhà ta đã phải ăn cháo vì cổ họng cứ đau rát mãi thôi. Cậu có bị anh mắng rồi nhưng chứng nào tật nấy, vẫn ham chơi...

  Jungkook ôn nhu nhìn cậu múc từng muỗng cháo. Cái miệng chu chu ra thổi trông đáng yêu cực kì. Làm ngài Jeon đây cứ rớt liêm sĩ...

   Ăn xong tô cháo mà vẫn thấy anh nhìn mình, chưa thèm động đũa, cậu ngơ ngác nhìn lại.

   Thế là hai con  người cứ mắt đối mắt, mặt đối mặt. Chẳng ai có lá gan mà nhìn thẳng mắt của anh lâu như thế đâu nhé, chỉ có Jiminie thôi. Ban đầu thì cậu cũng sợ sợ khi phải nhìn khuôn mặt như tảng băng này, nhưng nhìn mãi lại thành quen luôn rồi.

[ Kookmin ] CEO Jeon có một chiếc  mèo đáng Yêu[CV]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ