Chương 517 - 518: Săn giết huyết tộc (27 - 28)

1.4K 106 3
                                    

Editor: Tieen

Chương 517: Săn giết huyết tộc (27)

"Lê Cẩn?" Hội trưởng bị dọa, ngay cả Tô Mộc và ông cụ Thời bên kia cũng không để ý.

"Vâng, đúng vậy hội trưởng." Người tới nhìn Tô Mộc lần nữa giơ dao găm rồi rơi xuống, đồng tử co rụt lại, "Hội, hội trưởng, ngài ở chỗ này..."

Hội trưởng: !?

"Mau gọi bảo an lên!"

"Vâng, vâng, hội trưởng!"

Bảo an rất nhanh đã đi lên hòa giải, cùng đi lên còn có Lê Cẩn.

Từ xa hắn đã ngửi thấy mùi máu tươi, lúc bước vào trong phòng, chỉ nhìn thấy đám người nằm trên vũng máu và ông cụ Thời đang đứng ở một bên ánh mắt kinh ngạc, cùng với Thời Chính Trạch giống như sống lại ôm đầu khóc.

Chỉ có không thấy cô gái kia.

"Thời Nhiễm tiểu thư đâu?" Hạ Thiên hỏi.

Hội trưởng vừa nghe, mới biết vị này tới tìm Thời Nhiễm.

"Thời Nhiễm vừa mới rời khỏi từ cửa sổ." Hội trưởng trả lời cẩn thận.

Vừa rồi sau khi cô nhanh chóng giải quyết những người còn lại, giữ lại một Thời Chính Trạch bị dọa sợ đến run rẩy, dưới ánh mắt muốn bốc hỏa của ông cụ Thời rời khỏi từ cửa sổ.

Thân hình Lê Cẩn chợt lóe, đã đến cửa sổ, lướt qua bên ngoài, không nhìn thấy bóng dáng cô, nhưng trong không khí vẫn còn lưu lại hương vị của cô, nhưng bị mùi máu tươi nồng nặc này che dấu.

Nhìn lại, đảo qua những người trên mặt đất: "Bẩn."

Nói xong mang theo Hạ Thiên rời đi.

Lê Cẩn xuất hiện chỉ vài phút lại biến mất, khiến phòng hội trưởng lâm vào trầm mặc.

Hội trưởng đi sờ mạch của những người ngã xuống đất, rất yếu ớt, nhưng đều không chết, vội vàng gọi bác sĩ tới.

Bác sĩ nói, thủ pháp đả thương người cực kỳ xảo diệu, dao vừa vặn lướt qua mép trái tim, như vậy làm cho người ta cảm nhận được đau đớn lại sẽ không chết, mà nếu muốn cứu chữa, không cẩn thận sẽ tử vong, cho dù sống sót, cơ bản cũng là phế.

Hội trưởng lau mồ hôi trên trán, ông biết, Thời Nhiễm là cố ý.

Nhìn bên kia, ông cụ Thời tê liệt ngồi ở chỗ đó, làm sao còn sự hăng hái lúc mới tới, hiển nhiên bị đả kích sâu sắc, thoáng cái lại già nua không ít.

Ông cụ nhìn bác sĩ đang kiểm tra bọn nhỏ nhà mình, đột nhiên hít sâu một hơi, đá vào Thời Chính Trạch duy nhất hoàn hảo bên cạnh.

Thời Chính Trạch:!?

"Đi, sai người bắt con nhãi ranh kia về cho ta!" Không giáo huấn nó một chút, cơn tức này của ông ta làm sao có thể nuốt xuống, lão già bảy mươi tuổi bị một tiểu bối uy hiếp như vậy, không cho nó biết tay một chút, ông ta có chết cũng không áp chế được cơn tức giận này.

"Ông nội, ngài cũng thấy được, chúng ta không, không phải là đối thủ của Thời Nhiễm." Thời Chính Trạch có chút ủy khuất nói.

[Edit] [Quyển 3] Mau xuyên công lược: Định chế Boss vai ác độc nhất vô nhịNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ