Chap 10: Tai nạn ngoài chủ đích

8.2K 394 22
                                    

  Sáng sớm, không gian trong lành mát mẻ khiến người ta tưởng rằng đây là những ngày thu mát thay vì tiết trời mùa hạ oi bức nóng nực. Nắng, vẫn rực rỡ, vẫn chói lòa 1 màu vàng dịu mát, nhưng lại chẳng thể xuyên qua lớp kính dày nơi phòng anh như bao lần khác, bởi lẽ, hôm nay nó đã thiếu đi 1 sức sống mãnh liệt nào đó..

Vương Tuấn Khải thức dậy, trong lòng có hơi khó chịu. Đêm qua, anh đã mơ thấy mình có 1 bảo vật, đẹp và quý báu mà bao người mong được sở hữu, nhưng anh lại chẳng cảm thấy chút yêu thương gì bảo vật đó, xem nó như đồ chơi, chán rồi thì vô tư vứt xuống đất, cho đến 1 ngày bảo vật bị kẻ khác cướp đi, anh mới nhận ra rằng đó là tất cả tài sản của anh, anh chạy đi tìm nhưng lại chẳng thấy, cứ tìm mãi cho đến khi bầu trời trước mắt anh đen dần, rồi sụp đổ.

Nói là ác mộng thì không phải, bởi bảo vật đó không phải người, cũng chẳng phải 1 thanh gươm hay viên ngọc, anh chẳng thể nhớ nổi hình dạng của nó, chỉ biết rằng đối với anh mà nói, nó là thứ quan trọng nhất.

Chỉnh lại mái tóc rối bù của mình, anh mơ hồ nhận ra người nằm bên cạnh đã biến mất, không chút vết tích để lại.


Hoảng hốt.


Giật mình.


Rồi lo lắng.


Anh vội vã mặc quần áo rồi chạy khắp nhà tìm cậu, kết quả là không thấy.

Vương Nguyên, em có thể đi đâu được chứ?

Vương Tuấn Khải lặng lẽ trở về phòng mình, anh ngồi phịch xuống sàn, cảm giác trống vắng lạnh lẽo ùa tới khiến anh sợ hãi.

Anh muốn cậu ở bên, à không, là anh cần cậu ở bên cạnh mình!


Trong sự hoang mang tột độ, cơn gió thoảng từ cửa thông gió thổi 1 tờ giấy màu xanh đến bên cạnh anh, vừa định trôi đi mất đã bị anh giữ lại.


Gì đây? Vé máy bay? Đi Thái Lan?

Vương Tuấn Khải còn không tin nổi vào mắt mình, là cậu đã chuẩn bị từ trước sao? Không lẽ là 2 tấm vé, đây là tấm bị bỏ quên?

Đánh mắt xuống dòng chữ bên dưới, Tuấn Khải giật mình:


"Xuất phát : Từ Trung Khánh(Trung Quốc)- Bangkok (Thái Lan)

Thời gian :Từ 7h00 đến 20h3o "


Bây giờ là 6 rưỡi, vẫn còn kịp. Anh nhanh chóng chuẩn bị rồi lái chiếc mô tô đỏ đen bóng đi tìm cậu.


"Vương Nguyên, tôi sẽ không để em đi mất đâu!"


...



 Tại sân bay Lĩnh Ân...

[ShortFic][KaiYuan]Đêm chia tayNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ