Chuông tan học đã điểm hồi lâu nhưng nhà thể chất của khoa Kỹ thuật vẫn còn trong thời nhộn nhịp. Vào giai đoạn lá vàng sắp ngừng rơi, mỗi năm, khoa đều tổ chức sinh hoạt nội quy cho các đàn em theo học năm đầu trước thềm Đại hội Thể thao toàn khuôn viên Đại học. Hàng trăm tân sinh viên cùng nhau ngồi bệt dưới nền cao su, nghịch que kem dưới sự giám sát của ban huấn luyện – tập hợp các đàn anh tiêu biểu.
Họ không chỉ có đủ trải nghiệm để tư vấn về đời sống sinh viên một cách thiết thực nhất mà còn có thể truyền đạt được cái tinh thần "Trách nhiệm tuyệt đối", châm ngôn mà luôn luôn được đặt nặng trên vai áo khoa màu xanh thẫm.
Với nhiệm vụ tạo hình một khối kiến trúc từ những mảnh gỗ mà không được sử dụng thêm vật liệu gì khác ngoài dây bện bằng rơm của ngày hôm nay, không ít nhà toán học phổ thông đã phải giơ tay xin thêm nguyên liệu sau khi đã phá hỏng kha khá "phế liệu" của khoa. Từng nhóm năm người ngồi thành vòng tròn, tiếng thảo luận rợp cả mái tôn. Tuy nhiên, khuất tận phía sau, một thằng nhóc lại lơ đễnh, vỗ vai thằng bạn kế bên:"Mày!"
"Gì!"
"Mày nhìn đàn anh đang ngồi đọc sách phía sau kìa"
Thấy bạn không chú ý đến mình, Pa chuyển sang vỗ vào gáy của Dan, khiến nó phải nghiêng đầu né tránh. Người bị làm phiền cáu bẳn:
"Để yên cho bố mày leo hạng, thằng nhóc! Toàn là lũ ta đây, xem làm thá gì?"
Vẫn không muốn bạn mình bỏ qua, thằng nhóc ra sức thuyết phục:
"Không! Thằng Dan, mày nhìn xem! Da trắng, đeo kính, môi hồng, cằm nhỏ... ái chà! không phải kiểu của mày à?"
"Chết.. aizz"
Màn hình điện thoại của Dan sẫm đi do đã bị khuất phục sau chiêu cuối của đối thủ, nó vò tóc một cách bực dọc rồi mới nhìn theo hướng tay của thằng chí cốt theo từ trung học.
Phía xa.
Dan thấy một bóng hình nho nhỏ đang cúi đầu đọc sách, đúng như Pa thân mến, đàn anh này như bước ra từ sở thích của nó. Từ tóc mái xoăn màu nâu cháy phủ lên gọng kính trong suốt, bao lấy gương mặt hồng hào. Nét đáng yêu phơn phớt gió xuân lại được điểm xuyết bờ môi mọng màu dâu, khi cười rộ lên lại làm lòng cậu chàng thêm đắm. Đàn anh mang áo khoa Kỹ thuật chỉ với mỗi nụ cười tỏa nắng đã vô tình cướp đi nhận thức của không chỉ một tân sinh viên.
Thằng nhóc mãi nhìn anh đến mức nghệch mặt ra cho đến khi nó quyết định được hành động tiếp theo. Nhìn bóng lưng thẳng tắp của thằng bạn, Pa gọi với theo bằng tất cả gió trong vòm họng khô khốc:
"Hoiwzz, Dan! Thằng khốn, có gì cũng đợi tan đã chứ..."
Do ngồi ở hàng cuối, Dan không gây chú ý đáng kể khi tự động tách ra khỏi đám đông đang sinh hoạt, tiến đến dãy nệm cuối phòng thể chất, chàng tân sinh viên giơ sẵn màn hình kết bạn trong ứng dụng trò chuyện phổ biến:
"Có thể xin thêm bạn với đàn anh không ạ?"
Đàn anh dễ thương ngẩng khỏi trang sách ngả màu, đẩy lại đôi kính thuốc rồi trả lời bằng một câu hỏi:
![](https://img.wattpad.com/cover/292490357-288-k393390.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Truyện ngắn dài kỳ] [YinWar] Sữa đặc quấy đường
FanfictionMy love for you is like sweet condensed milk, Not need to add sugar, it can be sweet The ghost are scared because of us, Nothing can be better than our love.