zata về nhà cùng đóa hoa hồng đỏ tươi, ấy vậy mà chào đón hắn chẳng phải là căn nhà ấm áp cùng với em người yêu tươi tắn. mà ngược lại, cái lạnh giá từ cánh cửa sổ mở toang, bàn ăn trước mắt nguội lạnh, nến đã tắt tự bao giờ
hắn hơi rùng mình, đi đến công tắc bật đèn rồi đặt bó hoa lên bàn
" laville "
hắn gọi, rồi lại đi xung quanh nhà tìm. ấy thế mà một bóng người hắn cũng chẳng thấy, ngoại trừ cái tủ quần áo đã vơi đi một nửa cùng với sự biến mất của một chiếc va li vốn luôn để trong gầm tủ cạnh va li của hắn
" laville... "
zata nhận ra rồi, thế nhưng hắn vẫn chưa chấp nhận. hoặc nói cách khác, hắn không nghĩ mình sai, và đơn giản chỉ là do laville của hắn quá trẻ con, không biết thông cảm cho người em yêu
rồi thì dăm ba bữa em lại về, sao hắn phải sốt vó lên đúng không?
zata ngồi lại vào bàn ăn, dùng ly rượu của mình chạm vào ly rượu đối diện của em, cười khì như thằng ngốc. đêm đó, hắn ăn phân nửa những món ăn mà laville nấu, mặc cho nó nguội lạnh, sau đó cất chúng vào tủ để ngày mai hắn còn ăn
zata hắn cố chấp, dù cho tâm trí hắn đã hoàn toàn hiểu ra chuyện này sẽ đi đến đâu rồi
_____
"a lô"
"bright à? cậu có thể..."
"không, bạn tôi nó mệt rồi. anh buông tha cho nó đi, cũng đừng quấy rầy tôi nữa. tôi còn có công việc của riêng mình mà..."
"...đừng cúp, tôi chỉ muốn nói một câu thôi"
"nói"
"mong cậu, có thể chăm sóc em ấy giúp tôi trong thời gian này"
________
cuộc điện thoại ngắn ngủi kết thúc, hắn nhìn chằm chằm vào màn hình tối đen. căn nhà gọn gàng ngày nào nay đã trở nên bừa bộn đến không chịu được, nhưng zata mặc kệ, hắn về nhà đã bước thẳng vào phòng mà chẳng quan tâm gì cả
từ hôm đó đến nay đã là một tuần rồi, hắn cuối cùng cũng chịu tỉnh ngộ rồi. một tuần này không dài để hắn chờ đợi em quay về, nhưng lại đủ ngắn để zata nhận ra rằng hắn mất laville rồi, nhận ra rằng bản thân hắn chẳng còn cơ hội nào để cầu xin sự tha thứ từ em cả
nếu laville dùng rượu để quên tình, thì hắn vì điên tình mà chèn ép mình bằng công việc, bằng cafe và bằng cách nhịn ăn. nếu hôm đấy thư kí của hắn không phát hiện rằng hắn bị ngất đi trong văn phòng và đưa đi cấp cứu, thì có lẽ bây giờ đến nhà hắn còn chẳng thể về nữa
zata ngồi phịch xuống giường, ôm lấy chiếc gối đầu bên cạnh, hít một hơi thật dài rồi lại tiếc nuối mà thở từ từ ra. như thể hắn sợ rằng mùi hương em vương lại nơi đây sẽ bay đi mất thôi
zata vô tình, và hắn biết điều đó. vào những lúc công việc căng thẳng, hắn lại vô thức buông lời cay đắng với người đã luôn yêu thương chăm sóc hắn
zata cuồng công việc, chuyện này hắn cũng đã cố tìm cách khắc phục. thế mà khốn nạn thay, ngồi vào bàn làm việc lại khiến hắn như uống phải thuốc phiện, và kết cục của việc này chính là sự rời đi của người hắn yêu
BẠN ĐANG ĐỌC
zatalaville - oneshot tùm lum
FanfictionCái này là hồi đó đăng facebook ròi nên giờ lấy đăng lại lên đây thui =)))) cre ảnh: Art Vân Anh (fb) (link: https://www.facebook.com/profile.php?id=100071987058989&mibextid=ZbWKwL)