[10]

223 18 0
                                    

Tác giả: wd


***


Qua lời kể của A Gil trước giờ chỉ thấy Tổ Nhi xù lông tức giận khi Vấn Hy gần gũi với những nghệ sĩ khác, nàng cũng không phải một người không hiểu chuyện đương nhiên sẽ không vì những đồng nghiệp chung công ty mà nổi cơn ghen vô cớ, chỉ là Mani của nàng quá đào hoa, một người như cô đúng thật là gây họa.

Ngày hôm nay lại là một ngày không giống bình thường, lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy được ánh mắt tức giận đầy đáng sợ nhưng lại không thể làm gì được, bọn họ vừa muốn cười lại vừa thương cô.

Hoắc Vấn Hy ngồi trên chiếc ghế đẩu đối diện với khung cảnh trước mặt, mắt cô vừa chuyển từ màn hình đạo diễn lại nhìn lên khung hình trước mặt, ánh mắt vô cùng khó chịu, vừa lạnh lẽo vừa nhẫn nhịn, dường như cả ngón tay cô cũng bấu vào lớp áo mỏng. 

Dung Tổ Nhi trên kia chẳng hề nhận ra ánh mắt của cô đang tối lại, trong đầu nàng bây giờ chỉ có hoàn thành nhiệm vụ bởi vì Mani của nàng đang ngồi ở trong kia, nếu như nàng bất cẩn thể hiện không tốt chị ấy nhất định sẽ trở thành một Hoắc Vấn Hy trong mắt mọi người hay nói.

Trong lòng nghĩ vậy Tổ Nhi càng dùng hết sức bình sinh của mình mà diễn xuất, nàng đưa tay chạm lấy gương mặt góc cạnh nam tính trước mặt, khó khăn lắm mới có thể quên đi mùi hương mạnh mẽ trước mặt mà suy nghĩ đến Mani của nàng, nàng càng nghĩ đến cô ánh mắt càng mê tình muôn phần.

"Xem ra cậu diễn viên này khá hợp Joey nhà chúng ta, cô mau nhìn kìa Hoắc tổng, ánh mắt em ấy diễn rất đạt nha, không chừng sau này sẽ có tình ý thật với nhau đấy"

Người đạo diễn với gương mặt có chút hiền hòa, ông ta đang nói vu vơ nhưng lại không để ý đến sắc mặt rất khó coi của cô bên cạnh, mặc dù cô nghĩ bản thân đã kiềm chế rất tốt nhưng A Sa và A Gil bên cạnh lại thấy rõ mồn một từng cử chỉ của cô, ngay cả cái nhướng mày đầy tức giận khi Tổ Nhi ôm cậu thanh niên kia.

Đây không phải là lần đầu Vấn Hy trực tiếp nhìn nàng quay hình, nhưng đây là lần đầu tiên có người khiến nàng chấp nhận đến gần như vậy, hơn nữa khi nãy diễn tập cô còn thấy nàng ngó lơ cô để đến bên anh chàng đó, ngay cả canh tuyết lê cô mang theo cũng không thèm đưa cho nàng. 

Một bầu không khí nồng nặc thuốc súng diễn ra suốt hơn hai tiếng quay hình, ngay khi đạo diễn hô cắt hoàn thành xong phân đoạn hôm nay Tổ Nhi trực tiếp chạy tới chỗ cô ngồi, đưa đôi mắt long lanh nước như muốn cô khen, Hoắc Vấn Hy chỉ đành bỏ những khó chịu sau lưng, gật gật đầu khen nàng.

"Chị không có mang canh cho em sao?"

Hoắc Vấn Hy nhìn anh chàng kia đang đi lại gần nàng, trong lòng ngọn lửa vừa mới dập lại bùng lên, đến cả cúc áo cài cao nhất cũng khó chịu, cô chỉ đành cởi ra, lắc lắc đầu vài cái.

"Hôm nay chị từ công ty chạy thẳng đến đây không có nấu canh cho em rồi"

A Sa vô tình đi ngang, lại chen vào vài câu, "Nói xạo, khi nãy tôi thấy chị ấy có đem đến đấy"

[Dung Hoắc] Niềm Tự Hào Của TôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ