Sự Buồn Phiền của Sở Đại Hiệp

32 3 0
                                    


  Sở đại hiệp gần đây có chút buồn phiền nguyên nhân chính chính là mối quan hệ của hắn với Quân Thư Ảnh.

Nghĩ cặn kẽ một chút, tựa hồ Quân Thư Ảnh đối với hắn luôn một bộ thái độ không vô sở vị , tựa hồ Sở đại hiệp hắn tồn tại kỳ thật cũng không phải là gì đặc biệt đáng giá để ý.Đối với Sở Phi Dương mà nói, Quân Thư Ảnh là máu thịt của hắn , chiếm một vị trí quan trọng trong tim hắn. Có khi đêm khuya tỉnh lại , muốn đem người bên cạnh gắt gao ôm vào, sự ấm áp nhu hòa trong lòng ngực kia là xúc cảm an tâm không gì sánh được.

Khẽ vuốt thân thể y, khẽ hôn trán của y, gương mặt y, rõ ràng là cái nam nhân giống như hắn võ nghệ cao cường, cũng không mềm mại nhỏ bé và yếu ớt, nhưng luôn làm cho hắn muốn yêu thương cưng chiều và che chở, khi đối mặt với hắn quả thực không biết phải như thế nào mới có thể thổ lộ tình yêu đầy ngập của hắn. Thế nhưng khi nhìn Quân Thư ảnh, Sở đại hiệp tựa hồ chỉ có thể than thở mộ câu: khả hữu khả vô. ( như có như không)Ô hô thương thay, thật đáng buồn thật đáng buồn.

Nghĩ đến từ khi quen biết tới nay, Quân Thư Ảnh duy nhất một lần lo lắng cho hắn, chính là thời điểm hắn bị thương nặng.Dù sao hắn vẫn tìm cách khiến y lại một lần nữa thành thật thể hiện thương tiếc đối với hắn, Sở Phi Dương ai oán địa nghĩ. Nhưng hiện giờ võ công của hắn sớm so với không thể so sánh với trước kia. Từ trước còn là đệ nhất thiên hạ không người có thể địch, hiện giờ do một nhân duyên trong họa có phúc nhân kia, lại càng đạt đến trình độ tuyệt hảo. Muốn bị thương, nói dễ hơn làm.


Sở Phi Dương là thật tâm phiền não vấn đề này, Thiên Nhất Giáo chủ lại bị kéo tới nghe hắn kể khổ , âm thầm nghiến răng một cái. (ảnh nghiến răng bởi vì điên tiết đó mà, có ai đời than khổ vì mình siêu quá không ai làm bị thương được)" Muốn thụ thương, còn không dễ dàng sao."

 Thanh Lang liếc tà Sở Phi Dương một cái, " lấy thái đao tự cấp tự túc đi. Muốn nặng bao nhiêu thì sẽ nặng bấy nhiêu."

" không được, ta có chân khí hộ thể. Muốn tự sát đều không chết được." Sở Phi Dương nhíu mày thở dài. (a đang khoe khoang hử)

Thanh Lang khóe môi khẽ động một chút. Con mẹ nó ngươi được tiện nghi còn khoe mẽ! Đương nhiên, chỉ có thể suy nghĩ thế thôi.Thanh Lang buông chén ngọc vô giá, đau lòng đi sờ sờ vết xước trên mặt chén bị chính mình làm ra, bất đắc dĩ nói: " Sở huynh, ngươi còn không biết, Quân Thư Ảnh dạng người như vậy sao ? Hắn đối với ngươi đều tự nguyện làm người ở dưới , còn vì người mà sinh cái mập mạp tiểu tử, ngươi còn muốn thế nào?!"

" Không đủ, không đủ." Sở Phi Dương vẻ mặt ngưng trọng lắc lắc đầu, " Yến Kỳ đối với ngươi ngoan ngoãn phục tùng, ngươi tự nhiên không hiểu ta khó xử. Ai."

" Nếu hắn phải đợi ngươi chết mới biết thương tâm, vậy ngươi đi chết đi." Thanh Lang tức giận nói.

" Không ổn, không ổn." Sở Phi Dương ngưng thần suy tư một lát, lại lắc đầu nói: " Ta thương hắn kính hắn, ta đối với hắn tuyệt sẽ không lừa gạt. Quên đi, ngươi như thế, nói ngươi cũng không hiểu."Răng rắc, chén ngọc tinh xảo trong tay Thanh Lang rốt cục cũng tới số tan nát. (tội nghiệp cái chén )

Tổng hợp PN DƯƠNG THƯ MỊ ẢNHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ