Chap 3

856 98 5
                                    

Rất tiếc là em chưa kịp chạy đã bị hắn túm lại. Bàn tay lớn nằm chắc cổ tay mảnh khảnh của em, giật mạnh một cái, làm Beomgyu mất đà ngã xuống sàn nhà.

Thật may là nó lót đệm, nếu không da Beomgyu chắc chắn sẽ thâm tím một mảng, dù vậy nhưng nó vẫn làm em đau

Em kêu lên một tiếng, yếu ớt chống cự bằng cách giãy đạp ra khỏi gọng kìm của hắn. Taehyun không hề tức giận, hắn chỉ tăng lực đạo kìm nén cổ tay em, rồi dùng lực kéo em lại. Sức nặng trên toàn cơ thể hắn đổ dồn lên thân ảnh mỏng manh gầy gò, khiến em không khỏi khó chịu đến tức thở.

Rồi bất ngờ, hắn cắm răng nanh sắc nhọn vào cổ tay em. Beomgyu im lặng, không giãy đạp nữa, mà đúng hơn là không thể giãy đạp nữa. Toàn thân em tê liệt, như bị tiêm vào một thứ chất gây mê

Tiếng hút máu ừng ực vang lên, giữa không gian im lặng đọng lại toàn mùi máu. Khi hắn rút răng nanh ra, Beomgyu đã bất động nằm im lìm như một đồ vật vô tri vô giác. Ánh mắt nâu tròn long lanh mở to, nhìn vào mái tóc vàng nhạt của hắn.

Dòng máu của em đang chảy xuống từ bên khoé miệng của hắn, màu đỏ be bét nơi cổ tay cũng làm em phát kinh tởm.

"Ngươi thấy thoải mái không?"

"Anh đã làm gì..."

Beomgyu cố hết sức, nhưng em không di chuyển được, chỉ biết hướng ánh nhìn đến người nọ.

"Thật tốt, giờ thì ngoan ngoãn ngủ đi"

Hắn cẩn trọng bế em lên bằng hai tay, khiến thân hình nhỏ bé của em lọt thỏm trong lòng hắn. Beomgyu đột nhiên cảm thấy buồn ngủ, mí mắt em lờ mờ như chỉ trông chờ sụp xuống. Chẳng mấy chốc em đã chìm vào mê man. Nhìn con người khả ái đang say ngủ trong vòng tay mình, Kang Taehyun bất giác mỉm cười.

Con người này vẻ ngoài cứng rắn, dường như mang vài ba phần bí ẩn nữa là đằng khác, bên trong lại yếu đuối mềm mỏng như nữ nhân.

Vừa cứng rắn vừa mềm mại, bù trừ lẫn nhau làm cho người khác không khỏi có ý với em.

Chính hắn cũng không chắc chắn liệu ý định của hắn khi đem theo em về là lợi dụng như hắn vẫn ngộ nhận?

Mặc kệ, nghỉ ngơi một chút đã. Taehyun bế em vào phòng, nhẹ đặt lên chiếc giường Kingsize rộng lớn đến năm sáu người nằm vẫn đủ.

Beomgyu khẽ thở nhẹ một tiếng, khi nằm xuống giường thân người hơi co lại, xem chừng là đang cảm thấy lạnh. Bàn tay Taehyun định rút ra, nhưng chưa kịp hoàn toàn dứt ra thì đã bị cổ tay còn vương máu của Beomgyu giữ lại.

"Lạnh..."

Hơi thở của em đều đều khó nhọc phả vào không khí, làm cho thời gian như ngưng đọng lại trong phút chốc. Vầng trán khẽ nhăn lại, hai gò má vì mất máu mà nhợt nhạt, còn đem vài ba phần xanh xao.

Dường như khí tức bóng tối của hắn có thể đánh lùi hơi lạnh. Cũng không thể nói là trong lòng hắn ấm áp, vì Ma cà rồng vốn không có thân nhiệt. Cho nên Beomgyu có vẻ ưa thích nằm trong lòng hắn.

Hoặc có thể là do rất lâu rồi em mới được trải nghiệm cảm giác này.

Mất máu, chắc hẳn rất mệt. Xem chừng Taehyun có cần thiết uống máu bao nhiêu cũng không quan trọng, nhưng nếu rời đi thì Beomgyu chắc chắn ngủ không ngon. Thôi thì coi như chút máu của em lúc nãy đem ra cầm hơi. Dù sao máu em cũng thơm ngon hơn người bình thường, nó không tanh tưởi như những kẻ khác, nó có vị ngọt như kẹo đường.

Taehyun nằm xuống, ôm lấy Beomgyu. Em cảm nhận được mùi hương gây nghiện của hắn, trong giấc mơ vẫn chen chen lại gần chút nữa, rúc chặt vào lòng hắn.

Cảm giác ngủ trong lòng anh tốt thật, Taehyun.

*

"Công tước..."

Cánh tay phải đắc lực của hắn, Lee Seungjun cúi đầu cẩn trọng.

"Chuyện gì?"

"Việc đó...công tước yêu cầu chuẩn bị tôi đã làm xong"

"Tốt lắm, ngươi thật không uổng công ta giao phó"

"Cảm ơn ngài tin tưởng. Có điều, tôi muốn hỏi một chút"

"Nói đi"

"Bình thường ngài đâu có thói quen như thế này, tại sao lại đột ngột thay đổi?"

"Ngươi được quyền biết sao?"

"Ah xin công tước thứ lỗi, thuộc hạ không biết điều"

"Bỏ đi. Nhớ phải cho người canh chừng người này thật cẩn thận. Phải hết sức lưu tâm, ta muốn cậu ta ăn nhiều lên một chút"

"Tuân lệnh"

Seungjun sau khi nghe hắn nói liền quay người bỏ đi. Kang Taehyun hắn thay đổi chóng mặt như vậy là vì cái gì?

Hắn chưa bao giờ uống máu một cách nhẹ nhàng từ tốn như thế. Thói quen của hắn là nhìn con mồi giãy giụa tranh đấu giữa sự sống và cái chết gần kề, rồi ra đi trong cơn đau với hai mắt còn mở trợn trừng.

Kang Taehyun là vua của loài Ma cà rồng tồn tại trong thế giới song song, hắn dã tâm vô cùng ác độc. Bởi vậy, chẳng có gì lạ khi hắn yêu cầu Seungjun chắt lọc ra từng các con mồi có máu tươi và ngon nhất, không bị nhiễm bệnh, sau đó lấy máu khỏi cơ thể, để riêng vào ly thật sạch sẽ. Kang Taehyun kiêu kỳ đến mức, không bao giờ tự hút máu bằng chính miệng mình, vì hắn cho rằng tất cả những sinh vật khác đều dơ bẩn.

Có lẽ nào là vì cậu con trai vô cùng xinh đẹp, xinh đẹp đến mê hoặc kia mà hôm trước hắn đem về trong đêm giá lạnh. Vẻ đẹp của cậu ta rất hoàn hảo, bất kì một ai nhìn vào đôi mắt nâu long lanh như một chú gấu con khóc mẹ ấy, chắc chắn sẽ bị nhấn chìm trong biển ham muốn.

Seungjun được hắn sai khiến phải lau rửa sạch sẽ cơ thể vương máu của cậu ta.

Lúc thay quần áo, anh nhìn thấy trên cổ Beomgyu có hai vết răng sâu, đường máu kéo dài cắt xéo nhau thành chữ X, là răng của Kang Taehyun.

Thật sự Seungjun đã vô cùng ngạc nhiên, chắn chắn là Taehyun đã hút máu người này, vậy mà cậu ta không chết, chỉ là ngủ say, không hơn không kém.

Cậu con trai này chính là người đầu tiên sống sót sau khi bị loài Vương Đế của tộc Ma cà rồng hút máu, mà, cũng là người đầu tiên được đích thân hắn hút máu.

Người đầu tiên.

Con người đó chắc chắn không hề tầm thường.

Seungjun biết như vậy

Kang Taehyun biết như vậy

Chính bản thân Beomgyu cũng đã mời nhạt biết như vậy...

Bất quá chỉ có ba người họ biết...

Beomgyu là một thứ gì đó rất đặc biệt.

Taegyu | Công tước máuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ