Ai chẳng quyến luyến những dịu dàng (2)

61 8 0
                                    

Ai chẳng quyến luyến những dịu dàng (2)

Tác giả: Hồ Dương

Edit: Snail

"Cậu mượn nhiều tiền như vậy làm gì?" Lâm Hành quấn xong băng gạc trên đầu hắn, lúc đứng dậy thì thó luôn nhúm tóc rơi trên sô pha.

Một ngàn đồng, dù là với người trưởng thành thì cũng là một khoản không nhỏ.

Nếu cho mượn, cậu cũng phải biết rõ mục đích, không thể để hắn cầm tiền đi làm chuyện xấu.

Tông Khuyết nhìn thanh niên đang thấp thỏm cầm điện thoại di động kia, nói: ""Không phải dùng làm chuyện xấu."

Chỉ vì ví tiền rỗng tuếch, không những không xu dính túi, ngay cả điện thoại và phiếu ăn cũng bị thó mất, nếu không vay tiền thì đêm nay ngủ ở đâu cũng là vấn đề.

Lâm Hành bị nhìn thấu thì hơi xấu hổ: "Tôi không có ý đó, vậy chừng nào cậu trả?"

Tông Khuyết bình tĩnh nhìn cậu, suy tính xem dựa theo năng lực và thời gian biểu của học sinh cấp ba, loại trừ những thứ cần mua, thì bao giờ hắn có thể kiếm được một ngàn.

Lâm Hành nhìn thanh niên ủ rũ ngồi trên sô pha, cảm thấy mình hỏi nhiều rồi, cậu cũng có nghe thấy mấy lời đồn về Tông Khuyết trong trường, gì mà trèo tường trốn học chơi net đánh nhau, còn có cả vụ thu phí bảo kê.

Tuy nói mắt thấy là thật tai nghe là giả, nhưng ít nhiều cũng có chút lo lắng, hắn nói là mượn, nhưng có khi ý hắn chính là đòi.

Một ngàn với cậu là không nhiều, cha mẹ cũng từng lo lắng cậu gặp phải loại chuyện này, của đi thay người mới là biện pháp tốt nhất.

"Lần này tôi có thể..." cho cậu luôn.

"Một tháng sau trả cậu." Tông Khuyết trầm ngâm nói.

"Hả?" Lâm Hành bị ngắt lời, hơi kinh ngạc.

Vẻ mặt Tông Khuyết không thay đổi: "Cậu cho rằng tôi sẽ quỵt nợ à?"

"Không có." Lâm Hành bị nhìn thấu suy nghĩ, lúc tầm mắt dời sang nơi khác, lỗ tai có hơi nóng lên.

Cậu cảm thấy mình đang dùng ác ý phỏng đoán lòng người, mang theo cảm giác xấu hổ sau khi nghi ngờ người ta trộm rìu nhà mình.

"Tôi có thể viết giấy nợ." Tông Khuyết nói.

[Ký chủ, cậu nói như vậy, cậu ấy nhất định sẽ ngại bảo cậu viết.] 1314 dựa theo hiểu biết sau khi quan sát nhân loại nhiều năm, nói.

"Được, chờ chút." Lâm Hành cầm giấy bút từ bàn học tới.

Tông Khuyết viết giấy nợ, Lâm Hành dò hỏi: "Tôi chuyển tiền vào đâu cho cậu?"

Tông Khuyết dừng tay hỏi: "Có tiền mặt không?"

"Tiền mặt dễ làm mất, giờ tôi không có nhiều như vậy." Lâm Hành cũng sửng sốt, nói: "Nếu cậu cần tiền mặt thì để mai tôi đi rút."

"Tôi không có di động." Tông Khuyết nói, "Cậu có chuyển tiền cũng như không."

"Thẻ ngân hàng cũng không có luôn à?" Lâm Hành thử hỏi.

[Đam mỹ] Vì người rễ tình đâm sâu (Đang tiến hành)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ