Chương 4: Lee Haechan and his problem

1K 139 11
                                    

Haechan cảm thấy Minhyung quá phiền phức.

Cả ngày đều đã gặp nhau trên trường, tối về vẫn phải học chung tuy là đã vượt qua đợt thi giữa kỳ kia, thành công giữ được chỗ ngồi. Cô giáo còn phải gọi cả hai lên tuyên dương trước lớp làm lũ hăm he chỗ ngồi béo bở của Haechan tiếc hùi hụi.

Trong tuần đã chiếm dụng thời gian, cuối tuần Minhyung cũng chẳng tha cho cậu. Tỏ tình xong rồi mặt dày hẳn, hễ cậu từ chối thì lại buồn rười rượi, lặp lại câu thoại quen thuộc: "Tôi thích Haechan nên muốn ở cạnh Haechan."

Cái vấn đề là, anh cứ lẽo đẽo bám theo như thế, dần dà những tin đồn không hay bắt đầu rộ lên. Nào là Lee Minhyung học Lee Haechan thói xấu ăn chơi đàn đúm, nào là Lee Haechan rủ rê Lee Minhyung nổi loạn. Này nhé, cậu làm đủ mọi cách rồi, nhưng cứ nghe thấy cậu sẽ xuất hiện ở cuộc vui nào, anh đều xung phong đi chung. Lũ kia thì chẳng biết ý tứ gì, thấy học sinh giỏi chịu hoà đồng đi cùng thì mừng như bắt được vàng. Thậm chí, chẳng biết bằng cách nào, anh có được tin tình báo rất đầy đủ. Mấy lần cậu trốn đi đâu đó y như rằng bị nhắn tin "thăm hỏi", không thì anh đến tận nơi luôn.

Nhưng anh đến thì cũng không chơi bời gì, chỉ xách theo bộ đề và hộp bút của mình, lẳng lặng ở một góc tập trung làm. Khi nào muốn về sẽ giương đôi mắt tròn xoe, kéo kéo gấu áo cậu, hỏi cậu có thể về cùng mình không.

Trăm lần như một, lần nào Haechan cũng đồng ý về cùng anh.

Cuối cùng, Haechan cảm thấy những cuộc chơi lúc trước cậu cho là thú vị bỗng dưng nhạt nhẽo. Lúc chơi cậu cũng không khống chế được mà nhìn về phía Minhyung đang cần mẫn làm bài tập, không thể nào tập trung.

Vậy nên mới có chuyện hai người suốt ngày ở nhà hôn nhau sau này.

Lúc đầu, Haechan hoàn toàn chỉ là muốn anh có môi trường học hành tốt hơn. Đi theo cậu đến mấy nơi nhạc xập xình khói thuốc phả lung tung đó chẳng có gì tốt, cậu cũng chán chơi rồi, ở nhà ngủ vẫn tốt nhất. Minhyung có muốn dính thì cho anh dính.

Nhưng như cậu đã nói đấy, Minhyung thật sự quá phiền phức. Anh không cho cậu ngủ, lúc đầu là nhờ cậu làm cái này làm cái kia, toàn mấy chuyện lặt vặt, sau này chai mặt ép cậu ngồi vào bàn, giảng lại mấy kiến thức mà lúc sáng cậu ngủ gà ngủ gật nghe tiếng được tiếng mất.

Nhưng cứ ngồi vào bàn, nhìn đôi môi Minhyung không ngừng mấp máy, Haechan cứ nhớ về nụ hôn hôm đó.

Cậu là lần đầu hôn, không có nhiều kinh nghiệm. Minhyung không biết có kinh nghiệm không vì anh thành thạo lắm, dù trông vẻ ngoài thì anh không giống kiểu sẽ hẹn hò yêu đương theo cách nồng cháy thế này.
Haechan tưởng tượng anh sẽ ngại ngùng đến mức nắm tay cũng phải hỏi ý, khép na khép nép như thiếu nữ mới về nhà chồng cơ.

Haechan thật sự rất thích nụ hôn đó. Đầu óc cậu trống rỗng, lồng ngực như nổ tung ra, tóm lại là cảm giác kích thích bình thường khó có được. Hai người lúc đó còn hôn nhau rất lâu, lúc dứt ra, Haechan còn trong vô thức rướn đầu đến tìm lại môi anh, xấu hổ không để đâu cho hết.

Cảm giác đó, đã trải nghiệm một lần, ắt sẽ muốn có lần sau. Haechan suy nghĩ nhiều lắm, nội tâm cậu dằn vặt giữa chuyện liệu cậu chỉ đơn thuần thích hôn môi hay là thích hôn môi với Lee Minhyung. Vì muốn làm sáng tỏ chuyện đó, cậu bắt đầu tưởng tượng.

[Markhyuck] HỘI CHỨNG STOCKHOLMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ