13,

2.8K 163 2
                                    

Jeongguk thẩn thờ ngồi trên giường, dạo gần đây cậu luôn có cảm giác rất lạ. Cậu cứ cảm giác như có ai đó đang nhìn mình chằm chằm từ mọi góc.

"Jeongguk"

"Ahh! Trời ơi Taehyeong, anh làm em giật mình"

"Anh xin lỗi! Nhưng em đang suy nghĩ gì mà chăm chú vậy?"

"Em..em..."

"Thế nào?.."

"Em muốn chuyển.. ưm.."

Lời chưa kịp nói ra, miệng Jeongguk đã bị một bàn tay vô hình nào đó bịt chặt. Cậu cố gắng mở miệng muốn nói với anh rằng mình muốn chuyển nhà. Nhưng dù cố thế nào lời nói cũng không thể thốt lên được.

Taehyeong thấy cậu im lặng có chút khó hiểu, anh nhẹ chạm tay vào má cậu.

"Sao vậy? Em không sao chứ"

"Không..khụ.. không sao"

Cuối cùng cậu cũng có thể mở miệng nhưng khi vừa muốn nói đến việc chuyển nhà. Cổ họng cậu liền trở nên nóng rát khô cứng. Thế nên cậu cứ im lặng nằm xuống giường mà ngủ.

"Jeongguk"

Taehyeong gọi tên người thương, bàn tay không an phận mò vào áo Jeongguk. Hôm nay tâm trạng cậu không tốt, không muốn làm chuyện này.

"Đừng chạm vào em, hôm nay em thấy không khỏe. Không có hứng!"

"......"

"Ngủ đi"

Mặc kệ gương mặt người kia như thế nào, Jeongguk không quan tâm mà chùm chăn kín người. Mệt mỏi từ đâu xuất hiện chiếm lấy mi mắt cậu. Trong phút chốc cậu chìm sâu vào giấc ngủ.

"Ưmm"

Jeongguk cảm nhận thấy một bàn tay khô cứng đang chạm vào cổ. Cái chạm vừa giống vuốt ve vừa giống siết chặt.

"Ưmm.."

Cằm đột nhiên bị ai đó nắm lấy, trong cơn mơ màng Jeongguk khẽ hé mắt. Trước mặt cậu là Taehyeong, trôi môi lộ ra một nụ cười kỳ lạ. Xung quanh toả ra một mùi hương của lửa, cháy khét. Jeongguk khó chịu trau mày, cậu giương tay muốn đẩy anh ra. Nhưng phát hiện tay mình đã bị trói lúc nào không biết.

"Taehyeong, em đã nói không làm rồi mà! Anh bày trò này làm gì?"

Taehyeong không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn Jeongguk. Sống lưng lướt qua một làn gió mặc dù cậu đang nằm trên giường. Mồ hôi nhễ nhại trên trán, Jeongguk khó chịu vì những gì mà Taehyeong làm, cậu gằn giọng quát.

"Taehyeong, em đã nói không là không rồi mà, mau thả em ra"

Câu trả lời dành cho cậu là một cái lắc đầu. Jeongguk trừng hai mắt nhìn hành động tiếp theo của Taehyeong. Anh lấy một cây bút máy từ trong túi áo, bật nắp bút ra. Đầu nhọn bút máy sáng chói qua ánh đèn.

Nụ cười khe khẽ của Taehyeong làm cậu rùng mình run rẩy. Anh lướt đầu bút nhọn qua gò má trắng mịn, đầu bút ma sát vào da tạo nên một đường gạch ngọt ngào. Máu tươi từ đó chảy ra, nụ cười trên môi Taehyeong càng thêm đậm.

"Ahhhh"

Jeongguk hét lên đầy đau đớn và thống khổ, đầu bút nhọn hoắt đâm thẳng vào bả vai. Ai kia không nương tình dừng tay mà còn đâm thật mạnh và xoáy sâu. Da thịt mềm yếu cứ như thế ứa máu ướt đẫm ga giường.

Vkook | Búp Bê Và Biệt Thự Bóng MaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ