Chap 7

119 6 0
                                    

Chặng đường phía trước còn dài

Tự hứa với lòng không được thất bại

Dù nhiều người coi ta là bất tài

Gánh nặng cứ thế đè trên vai

Ta không cần cái danh thiên tài

Thứ ta cần chỉ là sự công nhận

Không cần xã hội ghi công

Chỉ cần gia đình công nhận

Nếu bất tài thì ta phải cố gắng

Danh thiên tài ta chẳng dám ham

Người bất bại ta lại chẳng màng 

Không chùn bước dù có khó khăn

Mọi nổ lực sẽ được đền đáp!

.....

Bầu trời Nhật Bản dần ngã về chiều ánh nắng màu cam nhạt phủ lên tầng tầng lớp lớp áng mấy làm chúng nhuốm màu cam đỏ từ ánh mặt trời về chiều, nhìn cảnh vật hiện tại cứ như bức tranh ai tô vẽ lên không cầu kỳ lại đầy sự thu hút. Ngồi ngoài ban công của căn phòng Nobita đột nhiên nhớ đến mấy câu thơ mà Wendy từng đọc mấy hôm trước. Tính đến thời điểm hiện tại Nobita ở đây cũng đã ngót nghét hơn 2 tuần khoảng thời gian này Nobita cùng Tahaki không tập boxing cũng là bị Ekan cho ăn hành với thế võ judo của gã, đôi lúc sẽ nhảy dây cùng Wendy và tập thiền cùng Aris, tập luyện thể lực xong sẽ đến bổ sung về kiến thức và cách kiểm soát cảm xúc.

Đôi lần anh hơi khó hiểu tại sao mình phải tập nhảy dây với học cách ngồi thiền thì được nó giải thích như sao: ngồi thiền có thể giúp ta kiểm soát được cơn giận, giảm stress, khi ngồi thiền ta có thể học được cách tập trung,.... Nhảy dây có thể giúp anh cải thiện khả năng tập trung của tai và mắt, ổn định nhịp thở, cải thiện độ chắc của xương, tăng chiều cao...

Chẳng biết được kết quả sẽ như nào trong công cuộc thay đổi từ sâu thành nhộng rồi phá kén hóa bướm của Nobi Nobita, đối với anh thì chỉ là do anh có bệnh lười thâm niên thứ anh cần là một người nào đó cho anh lý do để thay đổi trở nên tốt hơn. Ngoài ra người cho anh lý do để thay đổi là ai thì chính bản thân anh không hề nói rõ cho nhóm Wendy biết về nhân vật nọ. Dấu chấm hỏi tuy có nhưng đó là trong đầu của bốn con người Jaien, Suneo, Dekisugi và Shizuka lý do gì anh thay đổi? Lý do gì anh lại quyết tâm như vậy? Chính họ chẳng biết nữa là.....

.....

*Reng-reng-reng*

"Alo nhà Nobi xin nghe?" Đầu dây bên kia một giọng nữ vang lên khi nhận ra đã có người bắt máy
"Alo cho hỏi cô Nobi có nhà không?" Misaki nghe được giọng nói quen thuộc hỏi về mẹ mình liền mỉm cười đáp 
"Mẹ em đi vắng rồi! Chị tìm mẹ em có gì không chị Wendy?" Wendy im lặng một lúc như đang chờ đợi gì đó mới lên tiếng
"À cho tụi chị gửi lời cảm ơn đến cô Nobi về mấy cái bánh cô làm gửi cho bọn chị hôm trước cho bọn chị nha Misaki-chan" Misaki vui vẻ trò chuyện cùng nàng một lúc mới cúp máy 

.....

Hai người cứ vậy mà cùng nói chuyện hơn 15 phút thì Tahaki đã kéo Wendy về thực tại bởi đã chuẩn bị đến giờ ăn cơm trưa rồi

[Nobita/Full] Thay Đổi Cuộc ĐờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ