Có một bạn học cùng lớp, rất thích làm phiền tôi.
"Yêu tôi đi Zata!!!"
Không, phải nói là cậu ta bám riết lấy tôi để tán tỉnh mới đúng.
Tiếng của cậu ta vang vọng cả một dãy hành lang, và cậu ta dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến bên cạnh tôi.
"Không." Tôi thản nhiên đáp lời, liếc nhìn cậu ta một cái.
Tôi dường như đã thấy khói bay ra từ đôi giày đó. Đôi giày tội nghiệp.
Từ chối cậu ta dường như đã trở thành công việc hằng ngày của tôi trên trường.
"Laville, tại sao cậu lại cứ lảng vảng gần tôi thế? Cậu không có cái gì khác để làm sao?" Một hôm nào đó, vì chịu không nổi cái hành vi của cậu ta, tôi đã nói ra suy nghĩ của bản thân. Theo cách khá cộc cằn, tôi nghĩ vậy.
"Cho đến khi cậu đồng ý lời tỏ tình của tôi thì có lẽ là vậy." Laville thực sự khiến tôi tức giận, bằng nhiều cách.
Nhưng tối không ghét cậu ta, chỉ là....
"Tôi không thích một người đeo khuyên tai, đi học muộn và chẳng bao giờ chịu làm bài tập về nhà."
Phũ phàng, nhưng sự thật là vậy. Tôi không hứng thú với những tên chơi bời lêu lổng.
"Tôi sẽ không bỏ cuộc đâu. Tôi sẽ tỏ tình đến khi mà cậu chịu đồng ý mới thôi." Laville không bận tâm đến những lời tôi vừa nói.
Ngạc nhiên thay, tôi thấy được quyết tâm từ đôi mắt xanh lam ấy.
"Cậu muốn làm gì thì làm."
"Được."
■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■
Mẹ kiếp, tôi rất muốn đánh cho bản thân vài ngày trước vài cái.
Tôi hối hận rồi, lẽ ra không nên để mặc Laville tự tung tự tác.
"Zata ới ời~"
Lại là giọng nói đầy quen thuộc ấy, người nào đó nhảy chân sáo tiến lại gần tôi.
"Cậu muốn gì?" Tôi đang tưới cây, cũng cố để không bị Laville làm phân tâm.
Cậu chàng này có những trò vặt vãnh có thể làm người ta tức nổ phổi.
"Không có gì, chỉ là hôm nay trời đẹp quá, chi bằng cậu yêu tôi đi~"
"Không, cảm ơn. Đừng đi theo tôi nữa, đã tan học rồi." Hôm nay tôi có việc riêng, không rảnh bận tâm đến Laville.
Tôi đuổi suông cho có lệ, còn cậu ta có nghe không lại là chuyện khác. Quay đầu nhìn, ừ, quả nhiên là không nghe lời.
Cậu ta lúc nào cũng như vậy. Tự mua 1 bó hoa tôi đi bộ trên con đường đá, bước chân đánh cộp lên mặt đường tạo ra âm thanh đều đều vui tai.
Tôi dừng lại trước một ngôi mộ dưới táng anh đào. Mộ còn mới, mùi của gạch men và sơn màu phảng phất trong không khí.
Tôi đặt bó hoa xuống, cúi đầu trầm ngâm.
Lúc này, người im lặng cả chặng đường đột nhiên lên tiếng.
![](https://img.wattpad.com/cover/319601238-288-k699299.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Fanfic Liên Quân ] Trà Thời Gian
Conto"Thời gian là công thức tuyệt vời cho một tách trà chiều." ☆ "Và cực kì thích hợp để nghe những câu chuyện." ♤ "Nào, ngồi xuống đây, để ta kể ngươi nghe về thế giới này." ♧ "Nghe nói Laville lại bị đánh." "Hình như Vực Hỗn Mang chế tạo ra trang sức...