12.

2.3K 208 15
                                    

lee sanghyeok thật sự giữ lời hứa, anh không hé lời với bất kì ai chuyện của minhyung cả. ngoài mặt vẫn hành xử như cũ nhưng thái độ mà anh dành cho minhyung đã nhẹ nhàng hơn trước rất nhiều. lee sanghyeok quyết định sẽ không xen cái mê cung tình ái này nữa, chỉ đứng một bên âm thầm làm điểm tựa cho người em xạ thủ.

"minseok và hyeonjun vẫn chưa tiến tới với nhau đâu."

"em biết, em nhìn ra được mà. chỉ là minseok cậu ấy cũng dần mở lòng rồi." nói ra được những lời này, lee minhyung nghĩ bản thân hắn có lẽ cũng đã buông xuôi, chấp nhận cái hiện thực chết tiệt này rồi.

lee sanghyeok vỗ vai người em bên cạnh, trước khi rời đi không quên để lại một lời động viên an ủi.

"bây giờ chú muốn làm gì, anh cũng sẽ ủng hộ... đôi khi, nhìn người ấy hạnh phúc, cũng là một cách yêu."

có lẽ do lee minhyung không bộc lộ cảm xúc thái quá như trước đây nữa, moon hyeonjun cũng vì thế mà bớt đi đôi phần cảnh giác cùng hiềm khích, hạn chế xung đột không đáng có. bầu không khí bình thường trở lại, ryu minseok thoải mái hơn trong việc tiếp xúc với hắn. lee minhyung dần lấy lại cảm giác được sống, em cuối cùng cũng rủ một chút lòng thương mà ban cho hắn ân huệ được lần nữa nhìn thấy nụ cười nơi em.

hôm nay, moon hyeonjun có lịch quay riêng cho lck nên phải rời kí túc từ sớm. lee minhyung thầm mừng trong lòng, vậy là tên đó sẽ không kè kè cạnh em trong vài tiếng tới. dù nghe có vẻ hèn mọn nhưng minhyung thật sự muốn gần em tới phát điên rồi.

"minseok, cùng tớ ra ngoài mua ít đồ đi."

minseok có hơi chần chừ hướng về phía chàng xạ thủ, nhưng suy đi tính lại, em cũng không nên thể hiện bản thân quá xa cách với người này, huống chi dạo gần đây mối quan hệ của bọn họ cũng không còn quá gay gắt như trước nữa.

con đường đi tới cửa hàng tiện lợi cũng không quá xa nên cả hai quyết định sẽ đi bộ. dường như không chịu được bầu không khí im ắng này, lee minhyung chủ động mở lời trước.

"dạo gần đây cậu và hyeonjun thân thiết hơn rất nhiều nhỉ?"

nhận được câu hỏi bất ngờ từ người bên cạnh, em thoáng đỏ mặt. chẳng lẽ em và người ấy lộ liễu đến như vậy sao. tuy em và hyeonjun vẫn chưa tiến đến một mối quan hệ chính thức nhưng mà giai đoạn tìm hiểu mập mờ này cũng không thể tránh khỏi việc khiến người khác sinh ra nghi vấn.

"có sao? tớ không để ý luôn đấy! nhưng đồng đội với nhau thân thiết là tốt mà."

thế tại sao em lại trở nên xa cách với tôi như thế hỡi em?

những lời đó, lee minhyung chỉ có thể nuốt ngược vào trong. sợi dây gắn kết em và hắn đã quá mỏng manh rồi, hắn sẽ không ngu dốt mà bào mòn nó thêm nữa đâu. dường như cảm nhận được tâm trạng của lee minhyung có phần trùng xuống, minseok cố gắng kéo dài cuộc trò chuyện hơn. em nghĩ, một câu chuyện về người bạn gái xinh đẹp ấy có thể sẽ giúp hắn cao hứng hơn thì sao.

"vậy cậu và người yêu thì sao, không có lịch trình gì nhiều nên chắc dành thời gian cho nhau nhiều lắm nhỉ?"

lee minhyung cúi đầu nhìn em, không biết nên bày ra vẻ mặt nào cho phải. hắn và người yêu thì có song hành gì với em và moon hyeonjun chứ. có lẽ em đã vô tình không nhận ra mà đặt người ấy ở vị trí kia nhỉ? rốt cuộc thì em và moon hyeonjun đã cận kề tới mức nào rồi, lee minhyung rất muốn biết nhưng hắn cũng chẳng dám đối diện.

onria guria | thừa thảiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ