Chương 11: Hồi Ức Trăm Năm

28 3 6
                                    

"Đừng tìm ta nữa"

***

Sở Lan đang tự hỏi tại sao Tiểu Điệp lại đột nhiên sợ hãi lùi lại, thì nghe thấy hai giọng nói quen thuộc.

"Mụ già! Ngươi hại thiên hạ bách tính, chịu chết đi!"

"Sở sư đệ, ta tới đây!"

Sở Lan quay đầu lại, thấy đó là hai vị sư huynh Trì Tụng cùng Giang Giới Chi, hai người đều mặc lễ phục màu đỏ tươi, xem ra cũng là bị lão mụ này bắt lấy, ép gả.

Trì Tụng tay cầm Xích Ảnh kiếm, Giang Giới Chi cầm Thất Tinh kiếm, cả hai đều đến bên cạnh y, kinh ngạc nói:

"Sở sư đệ,  sao ngươi lại thả Linh Lung Như Ý trên người đại ma đầu?" Hai người nhìn Vân Trầm với ánh mắt không giống nhau.

Vân Trầm buông tay xuống, ung dung khoanh tay trước ngực, cười nói:

"Chúc mừng hai người, không ngờ lại thành hôn sớm như vậy."

Khuôn mặt của Giang Giới Chi đỏ bừng, hắn trừng mắt với Trì Tụng, sau đó cởi bỏ bộ y phục màu đỏ trên người vì xấu hổ và tức giận, tức giận không nói nên lời.

Sở Lan và Vân Trầm đã cởi bỏ hỉ phục, trong lúc chiến đấu, họ cũng xé bỏ bộ y phục màu xanh lam và y phục của tiểu yêu,

Lúc này, một người mặc đồng phục học sinh lụa trắng thêu hoa văn, với lá tre của Vô Cấu giáo, còn người kia mặc một bộ y phục màu xanh đậm với ống tay áo hẹp, vì vậy hoàn toàn không thể nói rằng hai người đã từng thành hôn, chỉ cần họ không nói, không ai khác biết ngoại trừ tiểu ăn mày Đa Đa.

Thấy có hai người cứu viện đến, Sở Lan cất viên Hoa Thần đan nguy hiểm trở lại trong ngực, nói:

"Nếu như các huynh xuất hiện thì tốt rồi, vậy chúng ta cùng nhau giết Tiểu Điệp trước đi!"

Trì Tụng gật đầu, và ba người họ cùng nhau vây quanh Tiểu Điệp. Tiểu Điệp không sợ ba người bọn họ, mà là dùng ánh mắt không ngừng nhìn về phía Vân Trầm, tựa hồ rất sợ Vân Trầm ra tay, cho nên rất phân tâm, sớm rơi vào thế bất lợi.

Tiểu Điệp cô nương ý thức được, nếu cứ tiếp tục như vậy nhất định sẽ chết, cho nên hai tay cầm lấy hai thanh kiếm hoa, đột nhiên ánh sáng phát ra tràn ngập khắp người, làm cho người ta khó có thể nhìn rõ nàng đang ở nơi nào.

Giang Giới Chi là người mạnh nhất trong ba người, và cũng là người kiêu ngạo nhất, hắn nói một cách dứt khoát:

"Ta sẽ đi trước, hai người canh giữ ở bên ngoài."

Trước khi Sở Lan và Trì Tụng có thể trả lời, hắn đã lao vào bên trong ánh sáng của kiếm hoa với một thanh kiếm của mình. Sở Lan và Trì Tụng đứng canh bên ngoài, vừa thấy Tiểu Điệp đi ra, lập tức xông vào đánh nhau. 

Hàng ngàn con bướm đột nhiên bay ra khỏi ánh sáng của thanh kiếm, bay múa uyển chuyển khắp các hướng. Sở Lan nói:

"Không tốt, Tiểu Điệp biến thành bướm, ta cũng không biết là con nào!" Thật là kế ve sầu thoát xác*

[ĐM] Sau Khi Ma Tôn Thành Tù Nhân Của TaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ